Thứ Tư, 20 tháng 6, 2018

Ảnh Lê Thĩ Dũng

Chùm Thơ nguyễn vô cùng

NHỮNG NGÀY MƯA



Những ngày mưa phương xa buồn ơi!
Dằng dặc mây đen kín cả trời
Gió thét từng cơn tràn thịnh nộ
Cuốn theo xác lá rụng tơi bời

Những ngày mưa xa xăm đầy mơ
Có khúc đồng dao mãi vật vờ
Có bát cơm đầy hương lúa mới
Lạy trời mưa xuống... lấy tình thơ!

Những ngày mưa đạn bom rền vang
Rồi những chia phôi những lỡ làng
Những giọt mưa dài hôm tiễn biệt
Đá mềm chân cứng bước hiên ngang

Những ngày mưa quê hương buồn tênh
Vận nước gieo neo giữa thác ghềnh
Bóng cú rập rình đêm địa ngục
Con thuyền dân tộc cứ lênh đênh

Những ngày mưa, ai trên đầu non
Từng mảng thanh xuân rớt mỏi mòn
Từng nỗi hờn căm in đá núi
Mưa nào phai được tấm lòng son

Những ngày mưa bên kia buồn không
Xóm vắng từ em bỏ ruộng đồng
Góc chái mẹ nhìn bong bóng nước
Thẫn thờ con mẹ sớm long đong

Những ngày mưa nhà ai ly tan
Đâu chỉ binh đao mới bạo tàn
Biển mặn còn nguyên niềm thống hận
Quê người tiếng quốc vẫn râm ran

Những chiều mưa, chiều mưa trong ta
Hạt xói vào tim khó nhạt nhòa
Hát khúc đồng dao ngày tháng cũ
Sao trời mưa xuống... nỗi chia xa!
nguyễn vô cùng


GIẢ SỬ QUÊ MÌNH KHÔNG CÓ DÒNG SÔNG
Chèo đò bẻ bắp bên sông
Bắp chưa có trái bẻ bông chèo về!
(Ca dao)

giả sử quê mình không có dòng sông
thì làm chi có bài đồng dao “chèo đò bẻ bắp...”
cho tuổi thơ một thời tắm mát
dòng nước hiền nguồn sữa mẹ yêu thương

giả sử quê mình không có dòng sông
thì có đâu những chuyến đò ngang đò dọc
chở nắng trung du về hong mái tóc
nét xuân thì gái biển mặn mà xinh
giữa mái chèo sóng nước gợn lung linh
bờ cát mịn gót chân trần thôn nữ
chuyến đò ngang đưa người mau kịp chợ
đưa người mau cho kịp nỗi chờ mong

giả sử quê mình không có dòng sông
lấy gì chở tình mẹ, tình cha, tình em, tình nước
lấy gì rửa vết thương thời trận mạc
sông vỗ về chia sẻ những mùa tang

ừ quê mình cũng có dòng sông
sao mọi thứ bây giờ như đứng lại
bức tranh quê sông không còn nước chảy
tội nghiệp câu hò bên đục bên trong
có ai về khơi lại dòng sông?
nguyễn vô cùng

DÂY CHẠC CHÌU (*)

nhánh bông chạc chìu thơm ngát ngày xưa
anh hái tặng em cài vành nón lá
phải nắng mai làm em hồng đôi má
để anh về ngơ ngẩn tựa người say

trăm ngả đời chia phiêu bạt tháng ngày
vùng đồi núi bước quân hành dong ruổi
đêm tiền đồn dáng em về rất vội
chút hương chìu trên nhánh lá ngụy trang  

cuộc chiến qua sao lắm chuyện bẽ bàng
nước độc rừng thiêng tuổi xuân vùi dập
gánh củi bó tranh đèo cao lũng thấp
chạc chìu đây bầu bạn chốn lưu đày

nghĩ về em mộng mị những đêm dài
nụ cười duyên, nhánh bông chìu, chiếc nón
phải chi ta buổi ban đầu đưa đón
lấy dây chìu mà cột chặt tình nhau!
nguyễn vô cùng

(*) Chạc chìu: hay dây chìu hay dây chạc chìu, một loại cây thân leo hoang dã, mọc rải rác từ vùng đồi núi tới đồng bằng ở Việt Nam, thân nhỏ nhưng rất dẽo và chắc, thường được người đi rừng dùng làm “chạc” để buộc, có hoa trắng rất thơm.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét