VỪNG ƠI ! MỞ CỔNG...
VỪNG ƠI ! MỞ CỔNG ...
Vừng mở cánh cửa núi
Cho đôi ta bước vào
Vọng âm in trên vách
Một thiên sầu trăm năm...
Vừng mở cổng xa xăm
Sao chân ngần ngại bước
Rong rêu đầy phía trước
Nét lặng câm mặt người...
Đôi chúng ta không cười
Đánh rơi ngày vui cũ
Bóng tối trùm ủ rũ
Ngột ngạt cả trần gian
Tưởng đâu là thiên đàng
Hoá ra bờ vực thẳm
Hun hút sâu ngỡ ngàng
Ôi! ý thiếp tình chàng !
Vừng ơi! mở cổng ra
Đôi chúng ta mỗi ngả
Đi miết mải nơi xa
Dù lòng không lối rẽ...
Trần Mai Ngân
9-7-2018
Thứ Năm, 12 tháng 7, 2018
TRUYỆN CỰC NGÂN
BẾN
Bến . Nơi người đợi đò qua sông, nơi người hẹn chờ người . Tôi cũng đến ngồi đợi . Chiều . Bến vắng , tôi không qua sông . Về !
TRẢ LỜI
Nàng hỏi : anh còn yêu em không.
Đáp: im lặng.
Có khi là còn và rất nhiều . Cũng có khi ngại nói ĐÃ HẾT!
BONG BÓNG
Bé cầm trên tay quả bóng màu hồng thật chặt . Gương mặt con bé rạng rỡ tươi cười trong hạnh phúc .
Vô tình , vuột tay ... Quả bóng bay cao...cao rồi mất hút .
Nó ngỡ ngàng quá , chưa kịp khóc !
CẦU VỒNG
Cuối chân trời xuất hiện một Cầu Vồng đủ màu sắc thật đẹp và lung linh .
Cô bé ngây ngô chạy đến , muốn chạm vào điều huyền diệu đó .
Đi mải miết , mải miết ... Thì ra chỉ là đường chân trời không bao giờ tới . ANH !
Trần Mai Ngân
Chủ Nhật, 8 tháng 7, 2018
GIÁ NHƯ
GIÁ NHƯ...
Giá như em có thể
Buộc mây trời dừng bay
Bắt ngày mãi là ngày
Trong vòng tay của anh...
Giá như em có thể
Giữ mãi trời màu xanh
Như giữ em bên anh
Để tình đừng mỏng manh
Giá như mà có thể
Xoá tan những muộn màng
Thì đâu phải ngỡ ngàng
Cách xa như định mệnh
Giá như chỉ giá như
Ông tơ bà nguyệt lão
Cột đính sợi chỉ hồng
Thì đôi ta hoàn hảo...
Em chỉ nghĩ giá như
Để bài thơ có tứ
Để em được mỉm cười
Giá như... ừ... giá như!
Trần Mai Ngân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét