Bốc Mộ Người Tình –Nghe
Hát
Thơ Châu Thạch
BỐC MỘ NGƯỜI TÌNH
Châu Thạch
Nắng
trời chiếu xuống mộ trinh
Xương em chưa lộ nguyên hình tan ngay
Lão già bốc mộ say say
Người thân lệ ước khăn tay sụt sùi
Có ai đây đứng bùi ngùi
Mộng yêu đất đã chôn vùi bao năm
Giấy vàng tiểu mới em nằm
Tro kia có thấy ngỡ ngàng hay chăng
Em về chốn mới xây lăng
Bỏ khe róc rách, bỏ trăng lên đồi
Chắc là bỏ cả luôn tôi
Xa xôi đâu dễ đến ngồi cùng em.
Xương em chưa lộ nguyên hình tan ngay
Lão già bốc mộ say say
Người thân lệ ước khăn tay sụt sùi
Có ai đây đứng bùi ngùi
Mộng yêu đất đã chôn vùi bao năm
Giấy vàng tiểu mới em nằm
Tro kia có thấy ngỡ ngàng hay chăng
Em về chốn mới xây lăng
Bỏ khe róc rách, bỏ trăng lên đồi
Chắc là bỏ cả luôn tôi
Xa xôi đâu dễ đến ngồi cùng em.
Từ
em đi cảnh buồn thêm
Chỗ nằm em trống trăng đêm lọt vào
Quách xưa lành lạnh hư hao
Đồi nghiêng gió lộng, rì rào rừng thông
Một mình anh giữa mênh mông
Một mình anh với viển vông mơ màng
Em về lăng mộ cao sang
Đắp rồng vẽ phượng khang trang chốn nào
Chắc chi nơi ấy ngọt ngào
Biết đâu nghĩa địa ồn ào hồn em
Nơi đây một cõi êm đềm
Em còn thương nhớ hay quên tháng ngày?
Chỗ nằm em trống trăng đêm lọt vào
Quách xưa lành lạnh hư hao
Đồi nghiêng gió lộng, rì rào rừng thông
Một mình anh giữa mênh mông
Một mình anh với viển vông mơ màng
Em về lăng mộ cao sang
Đắp rồng vẽ phượng khang trang chốn nào
Chắc chi nơi ấy ngọt ngào
Biết đâu nghĩa địa ồn ào hồn em
Nơi đây một cõi êm đềm
Em còn thương nhớ hay quên tháng ngày?
Từ em đi đất đá say
Cùng anh chuốc rượu ngồi ngay mộ phần
Để nghe tiếng suối phân vân
Để nghe sương xuống thấm dần rừng hoang
Để nghe trăng chiếu võ vàng
Để nghe thao thức đêm tàn chờ ai.
Kìa bình minh rạng sớm mai
À ra thì đã đêm dài mộ không
Cùng anh chuốc rượu ngồi ngay mộ phần
Để nghe tiếng suối phân vân
Để nghe sương xuống thấm dần rừng hoang
Để nghe trăng chiếu võ vàng
Để nghe thao thức đêm tàn chờ ai.
Kìa bình minh rạng sớm mai
À ra thì đã đêm dài mộ không
C.T
NGHE HÁT
Châu Thạch
Bạn đưa đến quán Cội Nguồn
Ngồi nghe em hát nhạc buồn
thời xưa
Giọng trầm để nắng để mưa
Giọng thanh trăng nước, gió
đưa mây vàng
Cho anh hồn đắm mơ màng
Nghe câu ca, tiếng thời
gian quay về
Dậy lòng lại những đam mê
Bỗng dưng anh thấy tràn trề
hồn yêu
Cảm ơn em, rất diễm kiều
Cho anh xuân ấm một chiều
tàn đông .
Bạn đưa đến quán Cội Nguồn
Một chiều gió lạnh mưa phùn
miền nam
Anh từ ở chốn xa xăm
Áo xanh đã bạc tháng năm
với đời
Hồn mang bao nỗi đầy vơi
Đến nghe em hát tuyệt vời,
nhẹ đau
Nhẹ từ vùi dập vàng thau
Nhẹ trong ký ức dãi dầu gió
mưa
Nhạc vàng vừa dứt đong đưa
Nhẹ lời em đến chào thưa
tiếng vàng.
À qua câu chuyện miên man
Hai hồn, hai nẻo, muôn ngàn
nổi trôi
Em từ đũa gảy duyên đôi
Người nam nằm lại núi đồi
quê anh
Để tay cầm cọ vẽ tranh
Cầm ca không dỗ được lành
niềm đau
Anh từ thời thế qua mau
Cũng tan ước vọng, cũng
nhàu kiếp thơ
Cánh bèo không bến không bờ
Thân tằm quằn quại nhả tơ
cho đời .
Mưa còn bay mãi ngòai trời
Hai hồn cùng lạnh, một lời
chia tay
Hẹn nhau, hẹn sẽ một ngày…
Nhưng chia ly biết phút nầy
đã xa
Mắt ai như có lệ nhòa
Quay lưng, trời bỗng đổ òa
mưa tuôn ./.
CT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét