Thứ Tư, 3 tháng 6, 2015

MUA HOA CUC

MÙA HOA CÚC
thơ chuvươngmiện
*

muà này hoa cúc đua nhau nở
thiên hạ xêng xang mặc áo hồng
1 chuyến đò ngang là mấy bến ?
mà ngươì ta vội vã sang sông
[ thơ Huy Phương ]

tôi đứng triền nuí cao Mai Lĩnh
mà sao nhức nhối đến vô cùng
đâu trách mùa thu vàng cúc nở
chả trách con đò trách mấy sông ?
chỉ trách con ngươì mau quên ấy
bỏ ta lại đó để theo chồng
1 chuyến đò sang cặp 1 bến
1 con nước chẩy mãi 1 giòng
ta đếm từ đầu cho tới cuôí
thì ra lú lẫn vó và nơm
em đi ta quăng luôn hũ rưọu
còn ta tuí rách chẳng quan tiền
thiên hạ mùa này may áo cươí
còn ta lạnh ngắt gió từng cơn



BIEN CA
BIỂN CẢ

đất giận giữ nổi cơn động đất
tạo sóng thần ùa vào kéo ngươì đi
ngẫm trong lòng tử biệt sinh ly
mà thiên cổ còn ghi dấu lại
rừng thông dừa thôn làng êm ái
bao ngàn ngươì đoàn tụ vơí nhau
chợt bất thần ngó lại có chi đâu ?
bao xác chết dật dờ trên đầu sóng
vẫn mặt biển đất xanh trơì rộng
vẫn thân thương thảm lúa xanh rì
bất thình lình kẻ ở ngươi đi
quá vội vã chả lơì giã biệt
nuí vơí biển ngươì lâu thân thiết
nước chở thuyền cứ theo gió mà đi
nước dìm thuyền cũng chả biết noí chi ?
bao hệ lụy thiên tai trơì giáng cả
đứng khóc ròng nhìn ra biển cả



chuvươngmiện

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét