Giai điệu bốn
mùa
Chuyển ý :
Cuộc đời con người từ khi mới
sinh ra , tuổi thơ ngây chưa biết gì , chưa có ý thức cuộc đời như thế nào . Chúng
ta bắt đầu được cha mẹ cho đến trường , cứ thế thời gian đi qua , chúng ta khôn
lớn bước vào đời làm đủ các nghề mưu sinh .
Mỗi người có một hòan cảnh và cuộc
sống khác nhau … có người yên phận , lập gia đình, tìm hạnh phúc , trách nhiệm
và đón nhận những vui buồn trong mái ấm
của mình , cũng có người không thích sự ràng buộc , sống an nhiên, tự tại , tìm
nguồn vui khắp đó đây …..
Khi…. Nhìn lại tuổi đời chồng chất , mái tóc điểm
sương , da nhăn, má hóp báo hiệu cho một bước ngoặc mới của một đời người -tuổi
già đã đến với ta . Định luật , mà con người không thể tránh né . Nhưng ta đừng
vì đó mà phải âu lo , phiền muộn , hãy
vui vẽ chấp nhận việc phải đến và luôn luôn mang theo mình một sự ước mơ , sống
thật vui , thật bình thản và lạc quan , đừng nghĩ tới tuổi già , mà hảy xem như
mình vừa trãi qua một chuyến du lịch , hiểu biết và đã hưởng thụ được nhiều điều
bổ ích, sự từng trải đó như một bài học kinh nghiệm vô cùng qúy giá có thể truyền
đạt lại cho con cháu chúng ta một cách thiết thực hơn .
Vì thế ,chúng ta hảy sống yên vui , bằng một
tâm hồn thư thái , một tình cảm chân thành và trân trọng những người bạn cùng
trang lứa kết giao , để có nhiều cơ hội vui bên nhau gặp nhau hằng ngày , hằng
tuần, hằng tháng, hằng năm , chia sẻ niềm vui, an ủi nỗi buồn trog cuộc sống .
Có thể vì một lý do nào đó , chúng ta chưa
cảm thấy một hạnh phúc trọn vẹn , niềm vui chung chưa được thể hiện đầy đủ . Có
thể ngay từ bây giờ , chúng ta hãy giang rộng đôi tay , mở cửa tấm lòng, chúng
ta sẽ cảm thấy những tia nắng ấm , len lỏi cùng hương hoa vào tận tâm hồn già
nua đang chuẩn bị phôi phai theo ngày tháng .
Hạnh phúc đang tìm ta …….
DUYÊN KHỞI :
Mây, có mây trắng, mây đen ,
Núi, có núi cao, núi thấp
Trăng,có trăng tròn trăng khuyết
Gió , có gió nóng gió lạnh
Tình, có tình già tình non
Người, có người tốt người xấu
Đời người, có người sống lâu dài, có người
sống ngắn ngũi .
Tất cả theo Phật: Đời là VÔ THƯỜNG
Theo Chúa : Đời là một sự ÂN ĐIỂN của Thượng
Đế ban .
Ngày xưa bên Trung Hoa có nhiều học giả
có tư tưởng về đạo đức mục đích để cãi giáo cho đời càng ngày càng hoàn hão hơn.
Nhưng họ cũng chỉ là phàm tục cho nên không có cái triết thuyết nào hoàn hão cả
. Như Khổng Tử, Trang Tử v.v…trong các lý thuyết gia của Trung Hoa hầu hết viết
sách để phục vụ cho một thời đại của “ Quân chủ chuyên chế “nên nó tự giới hạn
cái bản chất và ý nghĩa của triết lý ấy .
Trong văn hóa Trung Hoa đã có từ mấy ngàn năm
về trước . Họ có rất nhiều truyền thuyết ra đời để hướng dẫn cho người dân sống
đúng với ĐỜI . Mong cho đời được an vui , hạnh phúc .
Tuy nhiên , có ba triết gia được chú trọng hơn
cả đó là :
-
Khổng Tử ( Khổng
Khâu) . Ông người nước Lỗ , sinh ra và lờn lên được nhiều người mến chuộng . Ông
đi du thuyết qua nhiều nước … sau này các đệ tử của ông trước tác lại thành sách
“ Luận Ngữ “ gồm có 20 chương .
-
Nhân,Lễ, Nghĩa, Trí, Tín … là đạo lý làm người
của Khổng Tử để dạy cho con người biết đạo lý trong đời và muốn vươn lên phải
biết :” Tề gia, trị quốc, mới bình thiên hạ được .
-
LÃO TỬ : “ Phúc dựa
vào họa , họa nằm trong phúc “ Lão Tử là một triết gia có tư tưởng biện chứng
pháp sớm nhất của Trung Hoa .
-
TRANG TỬ : “Đạo,
vô vi vô hình , có thể truyền, nhưng không thể nhận . Có thể đạt được mà không
thể nhìn thấy . Trang Tử sống khoảng năm 369-286 trước công nguyên . Ông là một
tư tưởng gia coi thường quyền qúy ,khinh bỉ lợi lộc , chỉ muốn đi tìm tự do cho
đời người .
-
Ngoài ra Trung Hoa còn có sách Chu Dịch là bộ
sách bàn về học thuyết âm dương , bát quái . Bộ sách này cũng ảnh hưởng không ít
trong dân chúng . Các triết gia, lý luận gia với các học thuyết khác nhau như :
Quãn Tử, Mạnh Tử, Tuân Tử,Hàn Phi Tử v.v…và hơn 100 bộ sách của hàng chục vị đã
theo thời gian trước tác thành “ kim chỉ nam” cho dân chúng theo học làm ngưòi
.
-
Phật ra đời cũng đã hơn hai ngàn năm trăm năm
. Do đức Phật Thích Ca Mâu Ni tức là Thái Tử tất Đạt Đa , xuất gia chứng ĐẠO .
-
Đức Phật sau khi đắc đạo , ngài đã đi thuyết
giảng nhiều năm , sau này các đệ tử ngài đã truớc tác thành hơn ba vạn tạng
kinh sách chia làm nhiều loại . Tư tưởng vi diệu, sâu xa , hướng dẫn cho con người
giải thoát nợ trần . Cho nên Đạo Phật còn được gọi là ĐẠO giải thoát .
-
Trong Phật giáo có hai phái chính (ngoài Mật
Tông và một ít giáo phái khác đã mai một ) .
-
Bắc Tông : Là phái
gần gũi với dân chúng , hòa đồng và dẫn dắt dân chúng tu pháp để mau được ngộ
….. giải thoát …..
-
Nam Tông : Chủ trương ẩn cư tu theo phép vi diệu và trầm
lặng cho nên các chùa của Nam Tông thường nằm sâu trong rừng , núi cao . Họ lấy
gốc Thiền làm trụ để ngộ đạo lý , chuyên tải ý niệm cho việc tu luyện .
-
Các lý thuyết về Khổng, Lão, Trang thường đuợc
gọi là ĐẠO , nhưng thực chưa phải là ĐẠO . Đó chỉ là những lý thuyết căn bản để
dạy cho người đời sống hòa thuận an vui và mong cầu hạnh phúc . Ngoài ra , ngày
xưa mục đích để phục vụ cho ngôi vua ,
giữ kỷ cương của đất nước mà thôi .
-
-
Thiền chuyên chở ĐẠO . Chứ Thiền không phải là
ĐẠO .
-
Ví dụ : Có những anh đồ tể , hay những tay
giang hồ tứ chiến khi tỉnh mộng theo sư thầy đến chùa . Nhờ thấy hướng dẫn kinh
kệ, ngồi thiền và nhờ thiền chuyên chở ý đạo vào lòng mà ngộ đạo .
-
Thiền hay thuyền qua sông rồi , nên để thuyền
lại trên bờ . Không thể vác chiếc thuyền trên vai để đi tiếp đoạn đường tìm ĐẠO
. Thiền tức là thuyền vậy .
-
Cũng như đức Phật nói :” Nhìn theo tay ta, các
đệ tử sẽ thấy trăng , chứ trăng không phải ở tay ta….”
-
Phật là người đã thành chánh quả. Chúng sinh là
Phật sẽ thành , nếu tu đúng hoàn toàn như lời Phật dạy .
-
Nên : Thiền , chỉ là phương tiện . Thiền không
phải là đạo hay một triết lý. Học thiền là học cái phương tiện để đạt đạo mà thôi .
-
Trân trọng kính chúc qúy vị vạn an , tâm tịnh
, trí trong để tiếp nhận mọi pháp thệ trong đời an vui hạnh phúc.
-
TÂM
TịNH- Lê Hoàng
Thơ ! NGẮM TRĂNG BÊN TĨNH MÔN
Nhẹ bước ra rừng sau
Làn hương đêm bát ngát
Gió đưa lá rì rào
Áo ấm ta không khoác
Túi thơ không mang theo
Trăng ngà lung linh quá
Ngẫm nghĩ chuyện hôm nao
Lưa thưa xuyên cành trúc
Chú chim sẻ nhảy vào
Ta thiền bất chợt thức
Tĩnh Môn Động, gió rạt rào
Tâm yên lặng ngắm trăng sao
Lục trần qua tiềm thức
Lòng nén càng nôn nao
Xa đưa vào tâm tĩnh
Biến lấy cả ngọt ngào.
Trăng vàng càng lên cao
Xôn xao vơi lòng tuyết
Ta cố ngắm đời vào
Bỏ trăng ta tỉnh thức
Đời chỉ là trăng sao
Mộng giác qua đi hết
Trở lại Tĩnh Môn Đào .
Lê Hoàng
MỘNG VƯƠN CÀNH CAO
Ta một đời hư ảo
Không thân mặc áo vào
Chân đi trong mộng mị
Gió thu lay đọt lau
Dặt dìu ru tiếng sáo
Lòng ta xao xuyến nào !
Vương vương tình cố quận
Ngập lối có ai vào
Cuộc đời như mây sao
Nhìn xem trời huyền hoặc
Thênh thang đường hoang vắng
Xác thân trần đảo chao .
Nhắm mắt ta là KHÔNG
Kiến thị là chẳng ngừng
Đi vào trong giấc mộng
Bao giờ mới đạt KHÔNG
Một đời là gió thoảng
Ân nghĩa cũng khôn cùng
Nghe tâm mình bất biến
Vương mộng trên không trung
Giờ đây thiền bất động
Với NGÃ là bản KHÔNG
Ta tìm ta trong bến
Không có, cũng Không cùng .
Lê Hoàng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét