HOA MÙA THU CHINH CHIẾN
(Viết cho mẹ)
Chùm thơ Kha Tiệm Ly
Bởi con bướm vàng…
Mà mười sáu tuổi mẹ biết hát
lời ru.
Cho buồn
thêm tiếng võng,
Cho buồn
thêm mặt người chinh phụ!
Cho oằn
vai một đời lam lũ.
Cho buồn
thêm mấy cội mù u.
Lửa chiều
chưa ấm mái tranh,
Sao ấm
được lòng cô phụ?
Ai có chồng
thời chinh chiến,
Mà hẹn một ngày về?
Những buổi thu tàn buồn bã lắm,
Khói lam
chiều thêm lạnh mái tranh quê!
Quê
hương còn phủ màu chinh chiến,
Thì sắc
thu ngày ấy cũng điêu tàn,
Khi tình
yêu nở vào thời tao loạn,
Thì mùa
thu không dịp trỗ hoa vàng!
CƠM GÓI MO CAU
Mưòi sáu tuổi mẹ đã buồn.
Vụng về khi hát lời ru.
Thường đêm sụt sùi bên gối,
Nhớ chồng biền biệt chiến
khu.
Lâu lâu ba về thăm mẹ,
Vào đêm trời chẳng trăng sao.
Trong những phút giây vội vã,
Mẹ làm
cơm gói mo cau.
Cơm theo ba đi chinh chiến,
Giành từng tấc đất non sông.
Nhìn ba, lệ buồn lưu luyến,
Ôm con, mẹ buốt cõi lòng!
Các anh theo ba giữ nước,
Về thăm, mẹ lại nghẹn ngào.
Cũng những phút giây vội vã,
Mẹ làm
cơm gói mo cau.
Ngày
ngày lội sông đi học,
Cơm mo
cau gói mang theo.
Nuôi
chí, nuôi lòng, nuôi chữ,
Nuôi
thân cậu học trò nghèo.
Ngày con
đậu vào đại học,
Không
còn cơm gói mo cau.
Mà tuôn
cạn dòng lệ khóc,
Mẹ hiền
nay chẳng còn đâu!
Hình
anh, hình cha, hình mẹ,
Khói
hương tang tóc một màu.
Trong
nhà bùi ngùi bếp cũ,
Bên
ngoài chết lặng hàng cau!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét