LAU HOANG
HAC
LẦU HOÀNG HẠC
thơ Q.Thu
Phong
tích nhân dĩ
thừa Hoàng Hạc Khứ
thử địa
không dư Hoàng Hạc Lâu
người xưa cưỡi
hạc vàng bay mất
Hoảng Hạc
trơ đây 1 mái lầu
hạc vàng 1
bay không trở lại
mây trắng
ngàn năm lạc mãi đâu ?
hoàng hạc nhất
khứ bất phục phản
bạch vân
thiên tải không du du
tình xuyên lịch
lịch Hán Dương thụ
phương thảo
lê thê Anh Vũ châu
cây cối Hán
Dương bờ sông lạnh
Anh Vũ bãi
xanh cỏ 1 mầu
chiều đến
quê nhà đâu đó nhỉ ?
trên sông
khói sóng gợi lòng đau
nhật mộ
hương quan hà xứ thị
yên ba giang
thượng xử nhân sầu
người với hạc
vàng bay đi tuốt
còn ta nằm
chết dạc bờ lau
chu vương miện
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét