LANH TUOI
VANG
LẠNH TUỔI
VÀNG
Phan Phụng
Thạch
tặng PTXV
rồi những
mùa mưa lạnh tuổi xuân
và em với dĩ
vãng xa dần
với thành phố
cũ cô đơn ấy
em có u hoài
không hả Vân ?
cả một thiên
đường đã vỡ tan
những niềm
vui nhỏ cũng điêu tàn
đường em về
có mưa trên tóc ?
có gió mùa
đông lạnh tuổi vàng
anh trả buồn
cho những bước chân
từng đêm
trong phố tối âm thầm
quán cà phê
đốt đời anh cháy
khoí thuốc
vàng phai cả tháng năm
rồi những
mùa mưa lạnh tuổi son
và anh với kỷ
niệm hao mòn
với vùng ký ức
đau buồn ấy
anh biết làm
sao hêt nhớ thương
1964
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét