Nơi xa có nhớ Đà-nẳng ?
thơ Huy Uyên
Buổi chiều ngồi quán cà-phê Thạch-thão
sầu đã chìm theo em "Sang-ngang"
bụi tơ vương có thêm hồng hai má
Em đắng lòng theo từng giọt rơi
tôi mang theo mắt người sầu kỹ-niệm
cây cỏ xa-im nghiêng bóng cuối trời
hỏi em đi ,và ngày xưa có ai đưa tiển .
Em dấu trong tôi nổi buồn quá lớn
lấp con tim bằng một nụ cười
mai sang-ngang bổng tình trống vắng
em bông cải vàng chín suốt đời tôi .
Thả tình trôi bập bềnh sông Hàn
cầu Dellate dưới mưa đứng một mình tội nghiệp
gió vờ theo tóc bay kín con đường
phố người ai về mà muốn khóc .
Em lầm lũi bước ,chiều mơ chân xa
vườn xưa ai vội vàng khép cửa
mây bơ vơ trôi đâu không kịp quay về
bỏ Đà-nẳng đi
lòng có còn đau nhớ .
Bao năm rồi đợi mong Thạch-thão
người đi mắt lệ mờ mưa
nữa đêm vội vè thay áo
hơi thở bên người ấm lạnh khi xưa .
Biết vui biết buồn mấy khúc tương tư
môi ai có còn thơm mùi hương táo
khi đã xa nhau ai mãi đợi chờ
chôn chặt trái tim vào mối sầu vạn cỗ .
Hỏi người bỏ đi có nhớ ?
cổ tích xưa và bóng hình xưa .
Huy Uyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét