Hồ nước mênh mông sóng gợn buồn
Nắng chiều phai nhạt tình xa thẳm
Mặt trời xuống thấp cuối chân mây
Mơ màng đâu ánh nắng cuối ngày
Hờn dỗi gì không sao lặng lẽ
Khuất dần mờ ảo phía trời tây?...
Cây trơ trụi lá đứng im lìm
Mặt hồ gợn nước ánh lung linh
Một chút nắng vàng rơi rớt lại
Hải âu luân vũ siết bao tình!
Kìa làn mây trắng lững lờ bay
Hiu quạnh hàng cây sầu gió lay
Bầy chim tan tác tìm đâu tổ
Lữ khách u hoài thương nhớ ai?
Phạm Thị Minh-Hưng.
-------------------------------------
HOA THUỶ TIÊN
Em như tiên nữ dáng kiêu sa
Lá ngọc mướt xanh, trắng nuột nàMong manh trong nắng Xuân phơi phớiNụ thơm vàng nhuỵ, thắm hồn hoaEm đến bên Xuân hương thiết thaChiều Xuân ngơ ngẩn dáng ngọc ngàThoang thoảng gió qua miền biển nhớÁo trắng ngày xưa!... Mơ giấc hoa.Phạm Thị Minh-Hưng.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét