Thứ Năm, 17 tháng 3, 2016

Anh hùng rơm
Thủy Điển


     Chị hai Lê mặt mày xanh lét, miệng nói tiếng được, tiếng không.Thôi hai em đủ rồi về đi, chị cũng sắp đóng cửa quán rồi.Thằng Hy nói. Chị lèn èn vì thế chị Hai, chị sợ tôi không trả tiền cho chị phải không? Rồi rút trong túi trái lựu đạn mi ni ra, chị hai Lê hoãng hồn bỏ gian hàng chạy mất.
     Hy và Hùng là hai thằng bạn thân từ thuở nhỏ, hễ đi xa thì thôi, nhưng khi về thì hai thằng như Sam quấn.

     Năm mười tám tuổi Hy đăng vào Thủy quân lục chiến, ra trường và được thuyên chuyển về vùng một chiến thuật, còn Hùng thì mê học võ, khi mười tám tuổi Hùng đã mang đai đen nhị đẳng và là một Huấn luyện viên một võ đạo Tây kênh đô.
     Từ ngày đi lính đến nay gần hai năm trời, hai thằng chưa lần gặp nhau. Nhân dịp thắng trận Hy được nghỉ phép một tuần về thăm quê nhà, Hy gặp lại Hùng rồi hai thằng rủ nhau ra quán nhậu ngày xưa. Hy ngày xưa uống kém, nhưng nhờ mặt áo lính hai năm, nên cũng khá dạn dầy. Riêng Hùng là một Huấn luyện viên võ thuật nên lúc nào cũng muốn giữ phong cách của con người thể thao.Tiệc rượu vào ba, ra bảy hai thằng dằng co từ lúc chiều cho đến gần khuya. Hùng nhẹ giọng
*Thôi đủ rồi Hy, mình về ngày mai tao còn phải đi dạy
-Hy không chịu, hai năm tao mới gặp lại mầy, đã chưa chi mầy tham công, tiếc việc định về bỏ tao sao?
*Mầy nói vậy mà nghe được. Tối rồi, về chị hai còn nghỉ nữa, ai mà hầu mình tới sáng được đâu.
-Hy nhất quyết không chịu về, nếu mầy về tao chết tại đây sướng hơn.
*Đừng nói dại mầy, thôi về Hy.
-Tao không về gì hết, tao nói là tao làm, tao là lính mà mậy không sợ chết đâu, vừa nói xong móc trong túi trái lựu đạn mi ni ra.
*Hùng bình tĩnh, thôi cất vào đi Hy cho tao nhờ, người ta nhìn không đẹp đâu.
-Ai cười tao, mầy chỉ đi?
      Chị hai Lê thấy móc trái lựu đạn mặt mày xanh lét, thôi đủ rồi về đi hai em , mai nhậu tiếp.
-Chị nói cái gì?
    Chị hai Lê bỏ gian hàng chạy tuốt, chỉ còn lại Hùng và Hy.Hy càng lúc càng say nhiều, Hy rút chốt trái lựu đạn bỏ vào cái ly, trái lựu đạn bị kẹt cứng nên không bật nấp. Hùng đứng dậy bỏ chạy, chân vấp phải cái bàn, nên cái bàn ngã đổ và cái ly cũng đổ, trái lựu dạn văng ra nổ cái “Ầm“. Hy ngất ngư tại chỗ và Hùng bị thương nặng.
   Chị hai Lê nghe tiếng nổ la vang cấp cứu. Mọi người đến nơi thì quán chị hai tan tành hết, hai xác người máu chảy lê thê. Đến nhà thương thì Hy đã chết còn Hùng bị đui con mắt phải và thân thể lắm nhiều vết thương.


  Ngày ra viện thằng Hùng đầu bó, tay băng ngồi trước nấm mồ thằng Hy kể lể. Bức ảnh thằng Hy cứ nhìn chăm chăm vào mặt Hùng. Hùng bảo, vừa bụng mầy chưa Hy, mầy nhìn tao cái gì, thân xác tao đầy máu và vết thương, còn mầy đi đánh trận hai năm nay không chết, mà bây giờ chết trên bàn nhậu rồi ngồi khóc cứ bốn tiếng lập đi, lập lại Vừa lòng chưa Hy? vưà lòng chưa Hy?

Thủy Điền
Ngày 17, tháng 3, năm 2016
www. Thivanviet.Wordpress.com
E.Mail. tran.vanmau@yahoo.de









Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét