Thứ Tư, 16 tháng 3, 2016

Ảnh tác Giả Thủy Điển


Bắt tay, đừng nên bắt chuyện
Truyện Ngăn Thủy Điển


    Xưa nay người Phương tây khi gặp nhau, thường hay bắt tay. Riêng người Á đông mình thì ngược lại, mỗi khi gặp nhau đâu đó, thường hay bắt chuyện. Bắt tay là lối chào hỏi xã giao ngắn gọn, rồi đi. Còn bắt chuyện thì hơi dài dòng hơn, cũng thăm hỏi sức khỏe chung chung, chuyện gia cảnh, làm ăn và dần dà vui miệng, rồi đi xa thêm bước nữa.

 
    Ông sáu Chỉnh hành nghề lái xe Lam tuyến đường Tân Hiệp- Mỹ tho, gần chục năm nay, ông quen biết rất nhiều người và nhất là khu vực bến xe.
  
    Một hôm, xe ông đến tài, nhưng không biết lý do gì, mà cả giờ đồng hồ không có một người khách đến đi, thường khi tới tài, khoảng mười lăm, hai chục phút thì xe ông cũng như những xe khác, mười chỗ ngồi chật nứt. Thậm chí, khách đến sau phải chờ đợi đến chuyến khác. Trong lúc chờ khách, vừa hút thuốc, vừa cầm cây chổi nhỏ quét sàn xe cho sạch sẽ, vô tình ông nhìn thấy vợ thằng năm Gà tòn ten với người đàn ông khác. Chuyện nầy ông cũng đã nghe gần cả năm nay rồi, nhưng đâu có thấy tận mặt, bắt tận tay, chỉ nghe đồn đại, loáng thoáng mà thôi. Mà cả thằng năm Gà cũng thế, nghe người ta nói, rồi về ghen bóng , ghen gió, vì không nắm rỏ sự việc, hay bắt quả tang. Nên bị vợ phản công mấy lần. Sở dĩ thằng năm Gà làm thế, là gì nó quá thương vợ và muốn cản ngăn, phòng hờ, tránh hậu họa.
  
    Sau giờ làm việc về nhà, trong buổi cơm chiều, ông sáu tâm sự hết sự việc nhìn thấy kể cho bà vợ nghe và bảo rằng, bà không được nói với ai điều nầy. Lỡ, vợ thằng năm Gà nghe được là nó sang mắng hai vợ chồng mình, có môn mà độn thổ luôn. Vừa ăn cơm, vừa nghe câu chuyện ông kể, bà ừ, ừ. Tôi không có nói đi, nói lại đâu, ông khỏi lo. Nghe bà nói vậy ông rất an tâm, rồi ông bồi thêm vài lời, nói thì nói vậy, kệ, chuyện nhà ai nấy lo, đèn nhà ai nấy rạng.
  
    Sáng hôm sau đi chợ, bà Sáu gặp bà hai Nhành bạn thân, thăm hỏi ba điều, bốn chuyện bà vui miệng kể hết câu chuyện hôm qua cho bà bạn nghe và cũng bảo, chị đừng nói với ai. Bà bạn hứa sẽ không lập lại chuyện nầy. Thế thì bà sáu Chỉnh rất yên tâm và ra về.
  
    Mấy ngày sau, ông hai Nhành kể cho ba Hoạch, ba Hoạch là một người bạn nhậu, thân thiết nghe tất cả câu chuyện. Ba Hoạch cẩn thận, hỏi hai Nhành ?
-       Hỏi thật anh Hai ? Anh nghe tin nầy từ đâu vậy.
-       Tôi nghe vợ tôi kể, chắc chắn là có thật đó chú.
-       Anh hỏi kỷ lại đi, chuyện không đúng, thiên hạ nghe được kẹt lắm đó anh Hai.
-       Thì tôi bảo với chú, là chỉ nghe nói lại thôi, chuyện nầy nghe xong, chú đừng nói với ai là được, ai biết, mà mắng mình.
-       Ờ, thì xưa nay, anh thấy tôi có nói ra, nói vào gì đâu.
-       Bởi tôi tin chú, nên tôi mới kể, người khác khại miệng, cho tiền, tôi cũng chẳng thèm nói.
 
    Trong ngày đám cưới thằng Lân con ông Bửu Khiêm, có mặt đông đủ bà con trong xóm. Vợ ba Hoạch khiều, khiều vai bà sáu Chỉnh nói nhỏ.
-       Chị Sáu, chị ra đây, nghe em kể chuyện nầy cho chị nghe, động trời lắm.
-       Mà chuyện gì, bà làm quan trọng vậy bà Hoạch.
-       Chuyện vợ thằng năm Gà ngoại tình, chớ ai vô đây. Bà Sáu chỉnh biết ngay là bể chuyện, nên giả đò không biết, hỏi tiếp ? Rồi sao nữa.
-       Ăn ở với người khác lâu lắm rồi, thằng năm Gà bị cậm sừng, mà nó không biết.
-       Chuyện ghê gớm vậy sao ?
-       Em biết lâu rồi, mà tại em không thèm nói thôi, em thấy chị là người kín miệng, nên em mới kể.
-       Cám ơn thím, nghe để tai, tôi chẳng thêm bớt gì đâu. Thôi ta vào ngồi mâm, để mọi người chờ, không nên.

    Ăn tiệc cưới về, bà kể cho ông nghe. Ông sáu nầy, hôm nay đi ăn cưới, vợ ba Hoạch kể cho tôi nghe rất rành rẽ chuyện vợ thằng năm Gà ngoại tình với người khác. Vậy là hôm rồi ông kể cho tôi nghe, là hoàn toàn sự thật đó ông. Không lầm đâu.
  
    Ông Sáu vừa nghe bà kể, nửa tin, nửa ngờ vực. Chẳng lẽ ? Mà bà có kể chuyện nầy cho ai nghe không ? Bà chối.
-       Tôi hứa với ông, là tôi chẳng nói ai, tôi là vợ ông, ông không tin tôi à ?
-       Không phải không tin, nhưng tôi sợ bà vui miệng với một ai thì chết mất. Thôi bỏ qua chuyện nầy đi, chuyện của người ta, đừng thèm quan tâm cho mệt. Có hay không kệ họ, chẳng liên quan gì đến mình.

    Một tháng sau, vợ thằng năm Gà nghe được, nó mắng cho bà Ba Hoạch một trận, bà ba Hoạch đổ thừa bà hai Nhành, bà hai Nhành đổ thừa bà sáu Chỉnh. Cuối cùng cả xóm bị vợ thằng năm Gà mắng tan nát như tương bầm.
 
    Kết cuộc hỏi ra, vợ thằng năm Gà đâu có ngoại tình với ai đâu, nó chỉ quan hệ vui vẻ với đối tác trong việc làm ăn hàng ngày, lúc thì đi chung, lúc thì thân mật, lúc cười giỡn, lúc đi ăn quán chung, chứ có gì đâu mà thiên hạ nhỏ, to, mổ xẻ ra làm trăm mảnh. Công bằng mà nói, nếu nó ngoại tình thật, nó bỏ nhà đi theo người khác lâu rồi, đừng nói chuyện nó mỗi ngày về sống chung với thằng năm Gà cho mất công.
   
    Sau cơn ấy, ông Sáu nói với bà Sáu, từ rày trở lên, tôi khuyên bà khi gặp người quen dọc đường hay ở đâu cũng thế, nên bắt chướt người Tây bắt tay, chớ đừng nên bắt chuyện. Dễ bị mắng lắm bà ơi.

  
Thủy Điền
Ngày 16, tháng 3, năm 2016
www. Thivanviet.Wordpress.com
E.Mail. tran.vanmau@yahoo.de








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét