KHONG THANH
KE
KHÔNG THÀNH
KẾ
{ Tam Quốc
Chí ngoại truyện ]
chu vương miện
" Đoạn
ông sai Trương Dực đem một đoàn quân về trước, sửa sang lại con đường Kiếm Các
để đại binh rút lui . Rồi bí mật truyền lệnh cho khắp ba quân thu xếp hành
trang , sẵn sàng lên đường về nứơc , sai Mã Đại Khương Duy đi chặn hậu , dặn
hai tướng phải phục binh sẵn sàng trong các hẻm nui , chờ quân nhà lui hết ,
bấy
giờ mới được thu binh về theo , lai sai những người thân tín chia nhau đến
Thiên Thủy , An Định, Nam Am báo cho quan lại quân dân ba quận mau mau thu xếp
theo đại quân vào cả Hán Trung và đặc biệt cho người tâm phúc
đến Ký Huyện
đón mẹ già Khương Duy vao Thục . phân phối xong . Khổng Minh tự đem năm ngàn
quân tới huyện Tây Thành chuyển vận lương thảo . Đến thành chưa kịp thu xếp bỗng
thám mã phi báo :
-Tư Mã Ý kéo
mười lăm vạn đại quân đang ồ ạt chạy tới đây như sóng trào gió cuốn !
Đang sửng sốt
, thì lại tiếp luôn mười tin dồn dập như thế nữa . Bấy giờ bên mình Khổng Minh
chẳng có một đại tướng nào , chỉ trơ một số quan văn . Có năm ngàn quân đem đến
, thì đã chia một nửa đi tải lương , trong thành chỉ còn hai ngàn năm trăm người
. Các quan văn nghe tin như sét nổ ngang tai, ai nấy tái mặt mà run như gà cắt
tiết . Khổng Minh nhô lên thành trông ra quả thấy cát bụi tung trời , quân Ngụy
hai đường nhắm về hướng huyện thành , cuồn cuộn ào tới ! Ông lập tức truyền lệnh
hạ hết cờ quạt binh khí trên thành xuống , đem cất dấu đi , quân sĩ phải chia
nhau nép trong các cửa , ai tự tiện ra vào lấp ló là chém , ai nói to gọi lớn cũng
chém ngay . Rồi ông sai mở toang bốn cửa thành mỗi cửa chỉ để hai mươi quân sĩ
ăn mặc giả nhân dân , cứ thong thả quét đường ngõ dọn phố xá , và dặn họ rằng
:" Khi quân Ngụy tới , không đựơc hốt hoảng , cứ bình tĩnh như không , rời
thừa tướng sẽ có mẹo ....Chuẩn bị xong .Khổng Minh mới khoắc áo lông hạc , đội
khăn luân cân , cắp một cây đàn , dẫn hai cậu tiểu đồng ung dung bước lên địch
lâu . Rồi tiên sinh bệ vệ ngồi dựa lan
can nhìn ra , sai đốt hương nghi ngút , lần tay ...so phím tơ dạo mấy cung đàn ! Chốc lát đội tiền quân Ngụy đến
, chợt thấy quang cảnh li kỳ ấy , vội dừng ngay không dám nhúc nhích , và cho
người trở lại báo Tư Mã Ý .
. Ý nghe báo
cười không tin ! Bèn truyền đại quân tạm
dừng lại , rồi Ý phi ngựa lên trước , tiến dần đến nhìn xem , thì quả thấy Khổng
Minh đang ngồi chễm chệ trên lâu thành , cười nói ung dung , tươi như hoa nở !
bên khói hương díu dặt , tay tả thoan thoát so phím đàn , tay hữu nhẹ nhàng bấm
dây tơ thánh thót ...Bên trái một cậu tiểu đồng nâng thanh bảo kiếm . Bên phải
một cậu tiểu đồng cầm cây phât trần . Cửa thành thì mở toang, bên trong bên
ngoài chỉ có vài mươi người dân đang cúi lom khom quét tước . Ngoài ra tất cả đều
vắng tanh , im lìm ! Ý nhìn qua một lượt , lòng đầy nghi hoặc sực nhớ ra một
chuyện !!! Lập tức quay ngựa chạy về trung quân , truyền lệnh đổi hậu quân làm
tiền đội , tiền đội quay lại làm hậu quân , tức tốc nhắm ra con đường phía bắc
mà chạy .
[ Trích Tam
Quốc Chí diễn nghĩa của La Quán Trung từ trang 1718-1719-1720 dịch giả Tử Vi
Lang ].
*
Theo khẩu lệnh
của đại đô đốc thì ngay tối nay , có một buổi họp đột xuất hiện là " Giao
ban đêm " các tướng lãnh ai hưỡn thì mời tới họp tham gia , mà không muốn
họp thì cứ tự nhiên qui an , giờ họp là giờ Tuất [ tức là vào quãng từ 7 giờ đến
9 giờ tối . sau đó thì lục tục kéo đến trên mười vị , an tọa trà nước xong thì
Đại đô đốc Tư Mã Ý phát biểu mở màn khai trương :
-Trong các vị
tứơng soái , xin cho vài nhận xét về hiện trường chiều nay quân tình của Ngụy và Thục , xin cứ nhiên như
người Hà Nội tự do phát biểu , để tìm ra một bài học kinh nghiệm cho các kỳ hành quân tới .
Thấy ai ai
cũng có ý dò dẫm chưa dám nói ra sợ không phù hợp với phiên họp thì Phó Đô Đốc
Tư Mã Chiêu con lớn của Đại Đô Đốc bạo miệng nói :
- Theo như
nhận xét của riêng con , sau khi thất bại ở Nhai Đình , chém đầu Mã Thốc để làm
gương cho chúng tướng , Khổng Minh đang chuẩn bị rút quân , quân chúng tướng
lãnh mỗi cánh phân tán đi nhiều ngả , phần Khổng Minh thì lo di chuyển bộ phận
lương thảo , trong thành tỗng cộng có năm ngàn quân , một nửa số này thì lo đi
khuân vác quân lương , quân số dùng để tắc chiến còn lại có một nửa , với nữa lại
không có một thượng tướng nào để điều bát quân đội , đánh giặc , nên lão Khổng Minh mới bày ra
cái kế Thành Không để lão ngồi khẩy đàn , ung dung tự tại , ngay lúc đó cho vài
tên quân leo lên Lâu Thành tóm cổ lão , lấy dây lòi tói trói hai tay . lấy dây
xích chó trói hai chân , đẩy lão vào tù xa giải về Hứa Đô là xong chuyện ? là dứt
con vịt đẹt ?
Nói vừa dứt
thì có một lão tướng mặt vàng nói tiếp :
-Theo ý của
tiểu tướng thì hoàn toàn nhất trí cao với lời trao đổi của phó Đô Đốc .
Một vị tì tướng
mặt trắng còn trẻ đứng thẳng người lên phát biểu :
-Tiểu tướng
cũng hòa toàn thống nhất với ý kiến trên .
Tư Mã Ý nói
thêm :
-Anh em ta cấp
bậc tuy có khác nhau nhưng cũng toàn là dân nhà Võ nhà Banh cả , huynh đệ chi
binh cả ? vậy trong anh em tướng lãnh có gì cần vạch ra , thì xin cứ tự nhiên vạch
ra , Đại Đô Đốc ta sẽ nắm trọn một lần là nắm hết trọi , để Nghiên cíu , điều
nghiên cho chuẩn xác , vậy thì cứ tự nhiên mà vạch ra đi .
Một tướng
trung niên mặt đen râu quai nón nói :
-Đây là dịp
ngàn năm một thủa , bắt cha cái thằng Khổng Minh nhôt vào cũi chó là xong việc , khỏi cần phải đánh đấm gì cả ,
mất sức lao động , cái thanh nhỏ như hột mít , mà quân số của chúng ta có cả mười
lăm vạn , chỉ cần đứng không thôi ? cũng đã chật cả thành rồi ? không cần đánh
chác gì cả ? chỉ đứng mà thở thôi cũng không đủ không khí mà thở , kỳ này lão
Khổng Minh chêt chắc ?
Thấy không
khí buổi họp trao đổi có vẻ găng sợ sắp đứt nên Đại Đô Đốc nói nhỏ với một tên
tiểu hiệu đứng cạnh, tên này chạy đi một chập sau thì hai tay ôm hai hũ rượu loại
lớn và vài tiểu hiệu ôm thêm , hũ rượu còn xi gắn kín và giấy đỏ còn niêm phong
, mạnh ai nấy uống , nửa giờ sau thì đại đô đốc trao đổi :
-Các tướng
soái , ai còn ý kiến gì thì cứ nói , nếu không thì rượu nói , sau rốt không ai
nói nữa thì bổn Đô Đốc sẽ tỏng kết phiên họp .
*
Các tướng
lãnh rượu vào thì buồn ngủ , ý của Đại
Đô Đốc thu gọn lại nội dung như sau :
Con hơn cha
là nhà có Phúc , Tào Phi hơn hẳn Tào Tháo , và Tào Duệ thì ăn đứt Tào Phi
, chúng ta cùng chung một số phận , khi
nào nhà Ngô hay nhà Thục tạo ra binh biến hoặc chiến tranh ẩm cẩm gì đó , thì
Ngụy Vương mới ra lệnh tổng động viên , đánh chác dăm bữa nửa tháng tình hình
chiến sự tạm ổn , là triều đình cho về thuộc vào cái loại quân nhân trừ bị tại
gia , lão phu [ tức Tư Mã Ý ] cứ vài năm lại phục viên đuổi gà cho vợ , gần 10
năm rồi bây giờ mới được tái ngũ , cũng may là cái lão Khổng Minh dở rắm dở thối
ra , Ngụy Vương mới cần tới cái tài quân sự của chúng ta , chính ta phải gửi
thư tay khẩn cấp cho lão , nhờ lão mang
quân ra Kỳ Sơn sinh sự dùm , nhờ có lão mà chúng ta mới có ngày vinh quang hôm
nay ? nếu không có lão thì Tư Mã Mỗ ta suốt ngày bồng con bế cháu , đi chợ nấu
cơm giặt quần áo cho vợ khố lắm lăm ? làm tướng soái chúng ta phải biết phân biệt
ai là bạn hữu đương đại ? ai là kẻ thù quá khứ vị lai ?
trong các tướng
lãnh ai thống nhất với ý kiến nàycủa Tư Mã Mỡ
thì về ngủ thảng giấc , và ai thống nhì thì thư thả chúng ta sẽ trao đổi
lại vào những dịp khác .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét