Chủ Nhật, 19 tháng 11, 2017


Con Gái Rượu Thương Khóc Bố Dung
CAO THÙY HƯƠNG


Ba ơi,
Ngày xưa lúc con lên chín, một hôm đang ngồi ngheba và bác Tuy bàn chuyện báo chí thì con cũng nói chêm vô mấy câu khiến ba và bác cười vang. Bác Tuy nói, "Đấy, thấy chưa, con gái rượu của bố Dung đấy!"
Con nhõng nhẽo hỏi ba, "- Ba ơi, con gái rượu là gì?"
Ba vỗ đầu con, trả lời: " À, ngoài bắc người ta gọi con gái rượu là có ý nói sau này khi con lớn lên, sẽ có nhiều người vì con mà mua rượucho ba uống đó."

Rồi thì Ba rất chăm sóc việc học hành của con.Khi con bắt đầu lên lớp 4, ba kê 1 chiếc bàn nhỏ ngay bên cạnh bàn làm việc của ba và ba căn dặn con  phải luôn ngăn nắp, trật tự trước cũng như sau khi học xong.
Mỗi sáng đều đặn trước khi đi làm ba đều giao cho con 10 bài toán, 1 bài luận văn dựa theo chủ đề ba đặt ra. Mỗi tuần ba đều bắt con đọc 1 cuốn sách, tối về sau bữa ăn, trong khi uống chút rượu trước khi đi ngủ, ba cũng gọi con ra trò chuyện, phê bình những nhân vật trong chuyện cho ba nghe. Hầu như ba không bao giờ bỏ qua một cơ hội nào để dạy dỗ con.Mỗi sáng khi mở vở ra làm bài, con đã thấy ba chấm điểm hay viết cho con bằng mực đỏ mấy dòng phê bình về toán con làm, bài luận con viết, giống như ba là thầy giáo của con vậy! Nhờ đó mà con mới thi đậu vào lớp 6 trường Gia Long. Nhờ ba đã tập cho con một nền nếp tốt đẹp nên khi lập gia đình con mới theo phương cách của ba mà dạy dỗ con cáithành tài.Ba có thói quen rất hay là cho dù gia đình mình đi tới đâu, nghèo khổ hay khá giả, ba luôn luôn thành lập tủ sách gia đình, ba nói đó là món ăn tinh thần cần có để sinh tồn, để phát huy sức mạnh gia đình và tổ quốc.
Ba haynhắc nhởtới cội nguồn. Ba hay dạyrằng con gái CaoLệnh Tộc, hậu duệ Tôn Thần Cao Tướng Công, dòng Quế Hoa Công Chúaở Thi Chau, Nam Định không nhữngđảm đang mà thi văn còn phải biết.
Thế rồi con đi lấy chồng, không gần mà lại xa lắm là xa. Ba phone con hoài, "Khi nào thì con về? Từ hồi con đi lấy chồng, ba buồn quá."
Ba ơi, lời ba than thở nhớ con chắc làm Chúa thương xót, sui khiến cho con lại vềở gần ba má.Thế rồi cuối tuần ba lại có “con gái rượu”, “rể rượu”, “cháu rượu” quây quần nghe ba bàn chuyện thời sự.Không những “con gái rượu”bái phục ba mà "cháu rượu" cũng bái phục ba.
Ba là nhà giáo yêu nghề, yêu trẻ. Khi nghe bé Quý nói muốn học Animal Science sau này chăm sóc súc vật thì ba giảng dạy tận tường,
"Cháu biết không, ông đi Nam Hàn, thấy các tiệm bán thịt chó, treo chó trắng ởn, ông rợn cả người. Trong khi đó thì ở Mỹ chó mèo được cưng đến thế nào. Cháu nghĩ xem tại sao? ..."
Trước hay sau mổi lần “cháu rượu” Việt-Vănđi công tác ở ngoại quốc về đều tới thăm hỏi ý kiến ông, nghe ông dặn dò, dạy dỗ. Ba ơi, Ba ra đi làm “cháu rượu” buồn rất nhiều vì “không còn ai cố vấncho con hay nhưông”
Ba của conơi,con hiểu ba! Cậu Đạt nói ba là “giang hồ thứ thiệt" thành ramột đời basống có thật nhiều bằng hữu thương ba. Chú Phạm Thế Hưng bay qua thăm thì ba đang đớn đau lắm, mắt nhắm nghiền lại rồi, vậy mà ba cũng cố mở mắt nhìn chú đăm đăm 1 phút cuối cùng khiến chú ấy rơi lệ, khóc thương ba!
Ngaysau khi con vừa gởi cáo phósáng sớm thứ Tư ngày 1 tháng 11 thì chú Lương gọi lại hỏi thăm ba liền. Chú Lương nói đời này không ai toàn bích cả, cứ được 70% mọi người thương yêu là tốt lắm rồi. Thành ra khi Má tiếc nuối nhắc tới Ba, "Giá như ba con sống tới 100, thi chắc làmđược nhiều việc hơn."con cũng bắt chước chú mà an ủi má, “- Ba đạt được 70% những dự định, mộng ước của mình là có phước lắm, má đừng buồn nữa."
Chú bảo con là ba từng nói với chú, "- Cao Thế Dung này sức mấy mà buồn!" Đang khóc than mà nghe chú Lương pha trò con cũng phá lên cười ngặt nghẽo.
Con sang thăm má, nhìn chiếc ghế ba vẫn ngồi bao nhiêu năm viết sách báo. Ngay cả khi mắt ba đã gần như mù, gọi là “legally blind”, màba vẫn ngồi đó, cầm kính loup dò trên trang giấy để viết từng chữ, đọc từng chữ. Giờ đây chiếc ghế trống trải, ánh đèn leo lét.
Trước khi qua đời ba đã có may mắn được xum họp với tất cả những người thân thương. Ba đã nắm tay chú Cao ThếSong nói, "anh thương em”.
Ba đãôm chầm lấy em gái nuôi, cô Bích, lặn lội từ Cali tới thăm; ba nói với cô, "- Cười hoài…, cười hoài…"
Hai ngày trước khi vào hôn mê ba đã xin lỗi má,cám ơn má, cám ơn các con chăm sóc ba.
Ba cũng đã nắm tay cậu Lê Hiển Đạt mà nói như một lời trăn trối với tất cả mọi người, "Cuộc đờimà, thôi hãy quên hết đi. Hãy vui với hiện tại. Hãy nhớ những ngày tháng trước đây đều là đáng quý."
Con chảy nước mắt trước di ảnh ba, Xin ba tha lỗi cho con đã hời hợt không giữ tròn vai “con gái rượu” của ba.
Ba ơi, má mới làm bài thơ tiển biệt ba.
Má ví ba như mây bay, có lẽ má nghĩ đến 2 câu thơ," Em là gái trong song cửa, Anh là mây bốn phương trời."
Riêng con thì thấy ba như cánh chim trời bay lẫn khuất trong mây.
Để con hò theo điệu miền Nam cho ba nghe thơcon viết tặng ba, nha ba:
Hò ý hò, hò ơi,
Trời cao còn gió, còn mây
Lòng cha thương trẻ còn đầy vị tha
Hò ý hò, hò ơi,
Trăng kia mãi mãi không già
Tình yêu thân phụ đậm đà hơn trăng.


“Con Gái Rượu” Của Ba,
Cao Thùy Hương


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét