Chủ Nhật, 17 tháng 12, 2017

Chân Dung Nhà Thơ NGUYỄN THỊ BẠCH VÂN

ChùmThơ 
NGUYỄN THỊ BẠCH VÂN


                                                                                       

Chiều thứ sáu nhớ người
Mù tăm một dấu chân đi
Chút hương độ lượng từ bi tay người
Dìu nhau qua suối qua đồi
Bàn chân phó thác bãi bồi nông sâu
Trăm năm lỡ giấc mơ đầu
Nửa đời còn thấy bế dâu rập rờn
Rượu lên men chẳng ai mời
Trái tim bất chấp như thời đôi mươi
Ngồi đây mà nhớ đến người
Ngoài sân lá rụng không lời trối trăn
Tâm như vết xước đã hằn
Vạn câu ong bướm cũng cằn cỏi theo
Chiều xưa hay với chiều tôi
Buồn xưa sánh với buồn tôi nơi này?
Gió lay tựa tiếng ai cười
Tôi nghe lẫn cả tiếng người bội ân
Chiều nay bỗng nhớ người dưng
Kia con nắng quái vàng rưng rức vàng
.....
Nguyễn thị Bạch Vân


-----------------------------------------------------

Nhớ sài gòn
Em sẽ chạy đến anh chiều nay
Dù thành phố mùa này mưa bất chợt
Em sẽ ủ tóc em trong vùng ngực tối
Hơ nóng người bằng rạo rực của môi anh
Căn phòng nhỏ hứa hẹn gì hỡi gió
Chăn gối có còn trống chỗ cho em
Như kẻ lạc đường qua đêm ở trọ
Vòng tay này có hứa hẹn gì thêm
Nhưng em sẽ đến với anh dù có l
Ngày mai đây buồn đến cửa gọi em về
Gió sẽ nổi giông lên thành mưa bão
Môi ngọt ngào bỗng mặn chát vị u mê
Bây giờ và mãi mãi ta vẫn thế
Bằng lòng vui với giấc mộng hờ
Sài gòn ơi, ta về người có nh
Hơi hướm còn quấn quýt mỗi câu thơ?
..

Nguyễn thị Bạch Vân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét