Thứ Hai, 23 tháng 4, 2018

NGÀY MAI VÔ THƯỜNG LẮM


NGÀY MAI VÔ THƯỜNG LẮM !



Ngày mai vô thường lắm !


* Mới đó D cười cười , nói nói ... trước khi bye cả nhóm . D còn nheo một con mắt có đuôi thật dài . Đôi mắt lá răm đẹp đã làm cho nhóm đàn ông ngẩn ngơ chìm vào sâu .
   Vậy đó , hai giờ sau thì hay tin D ra đi mãi mãi . D đi một mình lặng lẽ bằng con đường rất cô đơn !



* K nói trong cơn giận sôi người . Bao nhiêu cay đắng , oán hờn của cuộc đời K như trút hết vào người yêu của mình . Người yêu chỉ biết khóc và lòng đầy tổn thuơng đau đớn . Phải chia tay nhau thôi . Không còn cách gì khác ...
     Giờ đây , cô lại muốn nghe lời trách móc ấy , muốn nhìn K nổi giận ...
      Có được đâu ! K đã ngủ và không bao giờ thức dậy nữa !



* Hai người ngồi bên nhau - xây mộng dưới ánh trăng vàng thật đẹp .
  Tháng sau sẽ là hạnh phúc lứa đôi .
   Vậy mà , một người đã vội buông tay và làm tan nát cơn mộng dưới trăng !  Còn đâu .



      Vậy đó , là cuộc sống vô thường . Chúng ta không thể đoán định được một cuộc chia ly ...
       Hãy quên cái tôi của mình để yêu thương , để vì nhau và rộng lượng .
       Hãy yêu gia đình từng khoảnh khắc , cả vui , cả buồn .
       Hãy yêu những người thân , những bạn bè dù họ hiểu và không hiểu .
       Hãy tha thứ và khoan dung cho những ai sân hận với ta . Bởi vì chính họ phải đau khổ và họ luôn sống trong u tối không có niềm vui hạnh phúc ...



        Bởi thế ta hãy đong đầy yêu thương và chan hoà trong cuộc sống với mọi người .
        Vì có biết đâu ... ta không kịp ngày mai !



                                      Trần Mai Ngân



Thứ Năm, 19 tháng 4, 2018

TA VỀ


TA VỀ


Ta về nhẹ như sương

Ngồi soi lại bóng mình

Có dòng sông lặng thinh

Trăm năm cõi vô minh


Ta về vàng đèn khuya 

Bước ngập ngừng sợ vỡ

Ai đang tròn giấc mơ

Nào biết đời thờ ơ...


Ta về xưa cổ tích

Người như dấu chim bay

Mộng đã tan theo ngày

Trốn chạy tình loay hoay


Ta về nhuộm sắc không

Máu đỏ con tim khóc

Ngàn Bỉ Ngạn mênh mông

Lòng đã cách xa lòng


Ta về lạc lối đi

Chánh điện buồn hương khói

Nhặt cánh hoa từ bi

Chuông ngân ...bóng em quỳ ! 


                                           

                            17-4-2018

                              Trần Mai Ngân















Thứ Bảy, 14 tháng 4, 2018

CHÚNG MÌNH KHÔNG THUỘC VỀ NHAU


CHÚNG MÌNH KHÔNG THUỘC VỀ NHAU


Đã nói chúng mình không thuộc về nhau 

Thì thôi !  em đừng nên cố gắng nữa

Đôi dòng nước dập duềnh ta ở giữa

Giữa bên đời và giữa một mênh mông 


Tôi biết rồi tất cả sẽ hư không

Nhuốm màu chết của hoàng hôn vắng lặng 

Nhưng tình yêu không thể sao đừng đặng...

Dẫu biết rằng mình không thuộc về nhau 


Các nhà thơ hay ca ngợi nỗi đau

Của cuộc tình duyên không thành , trắc trở

Còn tôi... Tôi chôn sâu vào hơi thở

Bóng hình em và ngày cũ xa rồi...


Đã nói tôi em không thuộc về nhau 

Mà sao cứ mãi điên đầu ám ảnh

Môi kia, mắt kia nỗi buồn sâu thẳm

Xé toạc không gian ngày tháng thời gian 


Có thuộc về nhau đâu mà gian nan

Quên đi nhé như bài thơ viết vội 

Rồi Chủ Nhật đến nhà thờ xin tội 

Là Chúa ơi! con phải cố quên người ! 


Có thuộc về nhau đâu

Có thuộc về nhau đâu

Quên đi nhé, cùng tôi quên đi nhé 

Đã nói rồi mình không thuộc về nhau ! 


                                               11-4-2018

                                             Trần Mai Ngân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét