Kính quý vị.
Nhân đọc bài phát biểu của nhà thơ Bùi Minh Quốc về việc rời khỏi hội nhà văn trên blog Nguyễn Trọng Tạo,tình cờ đọc được bài thơ Chạm của cô giáo Đậu Thị Thương (Đậu Tương) giáo viên chuyên văn ở Hà Tỉnh.Sẽ thật bình thường vì cô giáo dạy văn làm thơ như nhiều người trong quý vị là những nhà giáo làm thơ,nhưng bài thơ Chạm này vượt khỏi mọi khuôn sáo,nề nếp mô phạm để Chạm thấu tim người đọc,dường như cô giáo đã vượt khỏi khuê môn để bay bổng trong hiện thực cùng thi tứ của mình...một bài thơ lạ lẫm mà hay làm cho người đọc ngỡ ngàng,suy gẫm...
CHẠM
Vùi vào tóc anh
Chạm
rong rêu đại dương , ẩm mục rừng già
ngai ngái phù sa cánh đồng rơm rạ
Chạm sợi đa đoan
nhuộm màu dâu bể
Chạm sợi muộn phiền
ẩn mình lặng lẽ
Chạm
rong rêu đại dương , ẩm mục rừng già
ngai ngái phù sa cánh đồng rơm rạ
Chạm sợi đa đoan
nhuộm màu dâu bể
Chạm sợi muộn phiền
ẩn mình lặng lẽ
Vùi vào môi anh
Chạm thềm mê man, chạm bờ mộng mị
Chạm lời chối bỏ trong lời thầm thì
Dâng bời bời nhớ
Chạm bời bời quên
Chạm thềm mê man, chạm bờ mộng mị
Chạm lời chối bỏ trong lời thầm thì
Dâng bời bời nhớ
Chạm bời bời quên
Vùi vào tay anh
Chạm đường vân quen mịt mùng lạc lối
Chạm vết thương sâu dấu chai cằn cỗi
Hôn ngón yêu thương
Chạm ngón lạnh lùng
Chạm đường vân quen mịt mùng lạc lối
Chạm vết thương sâu dấu chai cằn cỗi
Hôn ngón yêu thương
Chạm ngón lạnh lùng
Vùi sâu vào anh
Vùi vào giấc mơ
Vào đêm
Không anh.
Vùi vào giấc mơ
Vào đêm
Không anh.
Nguyễn Trọng Tạo: Lần đầu tiên tôi đọc thơ của Đậu Tương trên facebook, và tôi đã dừng lại với bài thơ đầu tiên tôi đọc. Tôi đã đọc đi đọc lại bài thơ “Những giấc mơ qua” để nhận ra một điều: có những tình yêu đã làm cho người ta trở thành nhà thơ lúc nào không biết. Và tôi đọc tiếp những bài thơ của chị, một hồn thơ đầy nữ tính, khao khát và nồng nàn, yêu thương và buồn muôn muốt… Hình như thơ chị chỉ chia sẻ trên Facebook của riêng mình. Tên thật của chị là Đậu Thị Thương, quê bên dòng Ngàn Phố, Hương Sơn, dạy chuyên văn ở thành phố Hà Tĩnh.
NTT xin giới thiệu cùng bạn một chùm thơ của chị:
THƠ ĐẬU THỊ THƯƠNG (ĐẬU TƯƠNG)
NHỮNG GIẤC MƠ QUA…
Hôn lên ngực anh giấc mơ thiếu nữ
Từng đêm nối đêm mơ mà cứ ngỡ…
Từng đêm nối đêm mơ mà cứ ngỡ…
Giọt buồn nức nở đẫm giấc tương tư
Một bờ cỏ như ngực anh hoang dại
Một bờ cỏ như ngực anh hoang dại
Lùa về trong em một thời con gái
Mênh mông đồng bãi ngai ngái dậy thì
Mênh mông đồng bãi ngai ngái dậy thì
Một bờ gió như tóc em buông lả
Cuộn trong tay anh lọn mềm như lá
Quấn quýt tay anh sợi nhớ sợi buồn
Cuộn trong tay anh lọn mềm như lá
Quấn quýt tay anh sợi nhớ sợi buồn
Tay anh vừa buông vai gầy chợt hẫng
Lòng đang ủ hương tàn mơ một thoáng
Lòng đang ủ hương tàn mơ một thoáng
Em nồng cũng gió em buồn cũng mây
Em buồn cũng cây ru buồn đêm tối
Em buồn cũng cây ru buồn đêm tối
Và đêm nối đêm mơ về bên gối
Làm sao khóc nổi những giấc mơ qua..
Làm sao khóc nổi những giấc mơ qua..
NGƯỜI ĐÀN BÀ TRÊN ĐÔI GIÀY THIẾU NỮ
Những ý nghĩ líu ríu trong mái tóc mùa thu
Người đàn bà nhón chân trên đôi giày thiếu nữ
Men theo tiếng đàn khoan nhặt
Hoa cỏ thanh sơ ngủ quên nơi triền dốc
Trái tim ồn ào nơi lồng ngực
Bước phải rụt rè bên bước trái đam mê
Người đàn bà nhón chân trên đôi giày thiếu nữ
Men theo tiếng đàn khoan nhặt
Hoa cỏ thanh sơ ngủ quên nơi triền dốc
Trái tim ồn ào nơi lồng ngực
Bước phải rụt rè bên bước trái đam mê
Nàng bước đi trong ban mai
Những cánh cò dìu dặt
Mỏm đá vươn trên đại dương ngăn ngắt
Tiếng đàn
tựa con sóng xanh
Xô vào miền sâu thẳm
Chạm vào nguyên thuỷ
Chạm vào cõi lặng im
Những cánh cò dìu dặt
Mỏm đá vươn trên đại dương ngăn ngắt
Tiếng đàn
tựa con sóng xanh
Xô vào miền sâu thẳm
Chạm vào nguyên thuỷ
Chạm vào cõi lặng im
Nàng đã trông thấy anh
Người nghệ sĩ đang khép mắt
Ngón tay gieo những giọt sương trong vắt
Những giọt sương đọng trên môi nàng
Mặn mòi
Ngai ngái
Hồng hoang
Người nghệ sĩ đang khép mắt
Ngón tay gieo những giọt sương trong vắt
Những giọt sương đọng trên môi nàng
Mặn mòi
Ngai ngái
Hồng hoang
Nàng đã bước gần anh
Vừa lúc người nghệ sĩ
bất ngờ buông một nốt cao
Trước khi hạ nắp đàn
Cả buổi ban mai
sững sờ mê đắm
Sợi tóc mây
vương trên phím nõn
im lìm
Chàng đưa đôi mắt xám ngước nhìn
Vào khoảng không
Rồi khoanh tay trước ngực
Màu xám trong đôi mắt
dừng bên ý nghĩ xa xôi…
Vừa lúc người nghệ sĩ
bất ngờ buông một nốt cao
Trước khi hạ nắp đàn
Cả buổi ban mai
sững sờ mê đắm
Sợi tóc mây
vương trên phím nõn
im lìm
Chàng đưa đôi mắt xám ngước nhìn
Vào khoảng không
Rồi khoanh tay trước ngực
Màu xám trong đôi mắt
dừng bên ý nghĩ xa xôi…
Đôi giày thiếu nữ sững giữa phút giây trôi
Bản nhạc tình yêu đã dứt
Nhưng nốt cao dừng lại lưng chừng
Bỗng vỡ oà
xoáy sâu
Không lắng
Không tan…
Bản nhạc tình yêu đã dứt
Nhưng nốt cao dừng lại lưng chừng
Bỗng vỡ oà
xoáy sâu
Không lắng
Không tan…
Người đàn bà
bối rối bước chân
Nàng sẽ về đâu
trên đôi giày thiếu nữ…
bối rối bước chân
Nàng sẽ về đâu
trên đôi giày thiếu nữ…
“LINH HỒN CỦA ANH ĐÂU
EM MUỐN ÔM TRỌN NÓ …”
EM MUỐN ÔM TRỌN NÓ …”
… và khi bước lại gần, nàng hỏi:
“Linh hồn của anh đâu
Em muốn ôm trọn nó ?”
“Linh hồn của anh đâu
Em muốn ôm trọn nó ?”
Rồi nàng hôn tôi
Một nụ dài thê thiết
Tóc nàng xoăn
Rủ trên vai tôi
dào dạt
Từng cuộn
Từng cuộn nâu
trên cổ nàng
Mờ tỏ bầu ngực nõn
Một nụ dài thê thiết
Tóc nàng xoăn
Rủ trên vai tôi
dào dạt
Từng cuộn
Từng cuộn nâu
trên cổ nàng
Mờ tỏ bầu ngực nõn
Màu nâu
đẫm ánh nhìn sầu thẳm
Vờn trên má tôi
Sợi tóc mai
Tha thiết
Từng ngọn
Từng ngọn
Lan vào nụ hôn ẩm ướt
đẫm ánh nhìn sầu thẳm
Vờn trên má tôi
Sợi tóc mai
Tha thiết
Từng ngọn
Từng ngọn
Lan vào nụ hôn ẩm ướt
Những âm trầm
Vẫn không nguôi
Sầu trong ngực thẳm
Trên ánh nâu sợi tóc nàng
Trên rặng mi vừa khép…
Vẫn không nguôi
Sầu trong ngực thẳm
Trên ánh nâu sợi tóc nàng
Trên rặng mi vừa khép…
Và trong ngực tôi
Trong nụ hôn bất tận
Giọng nàng sầu khôn xiết
“Linh hồn của anh đâu ? ”
Trong nụ hôn bất tận
Giọng nàng sầu khôn xiết
“Linh hồn của anh đâu ? ”
ĐỔ TÌNH VÀO SÔNG
“Sông La ngày về qua
Nước xanh như xưa ấy…”
( Lời bài hát của nhạc sĩ Quốc Việt )
Nước xanh như xưa ấy…”
( Lời bài hát của nhạc sĩ Quốc Việt )
Em về lại dòng La
Tắm sông quê muốn khóc
Sông La ơi sông La,
Yêu người không thể khác.
Tắm sông quê muốn khóc
Sông La ơi sông La,
Yêu người không thể khác.
Trải qua bao ghềnh thác
Sông ví lời giận thương
Ai vô tình không giận
Ai vô tình vẫn thương…
Sông ví lời giận thương
Ai vô tình không giận
Ai vô tình vẫn thương…
Em vẹn nguyên mắt sương
Tóc dài, da màu nắng
Lòng yêu người đằng đẵng
Xin sông lời thứ tha
Tóc dài, da màu nắng
Lòng yêu người đằng đẵng
Xin sông lời thứ tha
Xin sông lời thứ tha
Rằng gừng cay muối mặn
Trái ngang lời ví dặm
Nặng lòng nợ lời ca
Rằng gừng cay muối mặn
Trái ngang lời ví dặm
Nặng lòng nợ lời ca
Đổ tình xuống dòng La
Ước lòng thôi thương nhớ
Dòng thương đau bên lở
Dòng nhớ đau bên bồi
Ước lòng thôi thương nhớ
Dòng thương đau bên lở
Dòng nhớ đau bên bồi
Đổ tình vào sông trôi
Nước xanh màu xa thẳm
Nước trôi về vạn dặm
Cuối nguồn một mình em
Nước xanh màu xa thẳm
Nước trôi về vạn dặm
Cuối nguồn một mình em
Sông vẫn chảy ngày đêm
Nặng phù sa thương nhớ
Nếu làm mưa xin chớ
Ướt áo người nghe sông !
Nặng phù sa thương nhớ
Nếu làm mưa xin chớ
Ướt áo người nghe sông !
Sông nhớ lời em không ,
Dẫu nặng dòng thương nhớ
Nếu làm mưa xin chớ
Mặn môi người nghe sông …
Dẫu nặng dòng thương nhớ
Nếu làm mưa xin chớ
Mặn môi người nghe sông …
Tags: ĐẬU THỊ THƯƠNG ĐẬU TƯƠNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét