Thân Phận
thơ Tuyền Linh
Giam mình vào chốn thư phòng
Nghe tim máu chảy, nghe lòng quặn đau
Nghe tình cuồn cuộn dâng cao
Ngàn năm biết có đường vào cõi mơ !
Còn đâu bến đợi bến chờ
Còn đâu thuyền mộng đỗ bờ bến mong
Rút ra trăm sợi tơ lòng
Để rồi nhận lấy một vòng nghiệt oan
Khói sương phủ kín dặm đàng
Vàng hoa rải mộng ngỡ ngàng tình ai
Nhớ thương vương sợi tóc mai
Mà nghe như đã nhạt phai má hồng
Buồn dâng như rượu thấm dồn
Hồn còn chếnh choáng triệu ngàn dư âm
Lời thơ ai hát xa xăm
Chừng nghe như thể tiếng tằm nhả tơ
Ngát thơm hương tóc sầu thơ
Giấc mơ trọn kiếp trên bờ môi ngoan
Bây chừ Thu cũng vừa sang
Về đâu hỡi chiếc lá vàng xa cây !
Tuyền Linh
Thu Vàng Rụng Kín Tương Tư
Chập chờn trong giấc chiêm bao
Nghe như tình lại đi vào hư không
Thu vàng lã ngọn phù vân
Ước mơ vừa chớm bỗng dần ra đi
Trời làm vần vũ từ khi
Cỏ nằm đợi nắng, sương thì chưa tan
Ươm bao nhiêu giấc mơ vàng
Rồi ra cũng chỉ là làn gió bay
Nghiệp còn nặng nợ trả vay
Nên đường tình ái chất đầy gian nan
Gút tình mở mãi chưa xong
Làm sao thuyền mộng thẳng đường ruổi rong
Lầu chiều vẫn luyến ánh hồng
Nhưng hồn mắc cạn giữa dòng đời trôi
Thu vàng rụng kín tương tư
Biết bao giờ mới cho đời nở hoa ! ?
Tuyền Linh
2008
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét