Lâm Anh
Thơ Cho
VÕ THẠNH VĂN
Tặng
Võ Thạnh Văn.
Sự nghiệp đời thơ còn mấy
tiếng chửi thề
Ta ngâm rượu đợi đến ngày
tặng bạn
Tụi mình nổi trôi hơn Thúy
Kiều ba năm bốn tháng
Mười tám năm… Ôi! Sáu ngàn
sáu trăm ngày
Võ Thạnh Văn! Thơ là mưa
cộng với mây
Họ và tên như buộc ràng
phận số
Quê Hương biển cồn thay màu
mấy độ
May mà trăng có lúc cũng
chau mày
Ngựa xa đàn từ dạo biết
rượu cay
Ta đâu có hờn chi chuyện
chân trời góc bể
Gởi nụ cười trong bâu yếm
mẹ
Đời xô ta bịt mắt cũng nhìn
lên
Bạn còn tên và ta vẫn còn
tên
Rượu nghìn lít khó ấm lòng
du tử
Những chiều ngồi nhìn mây
đùn xứ lạ
Ôi lòng ta ai cắt máu ra
mưa
Bóng tụi mình còn đọng xót
trời xưa
Tiếng súng tiếng bôm vẫn
còn ầm ỉ
Tiếng mẹ gào, tiếng cha
ngậm tối
Tiếng mồ hoang… quỷ réo, ma
hờn
Tụi mình không có
tên trong Lục Vân Tiên
Nhưng tuổi ưu phiền
đếm hoài không hết
Nỗi khổ tụi mình
mưa xương... gió máu
Nên học làm Tử Trực
nhân danh
Hơn mười tám năm
lẩn quẩn loanh quanh
Ta xa quê hương
nhưng chưa rời mái rạ
Bạn bên kia trùng
dương gõ đàn Tư Mã
Dát mười cung khanh
tướng để làm quên
Quê
hương mịt mờ... như bâu yếm mẹ đen
Chẳng
hiếu nụ cười ta mẹ còn cất giữ
Bóng
tiền thân dán bên trời cố xứ
Nàng
lấy chồng liệu có gỡ mang theo...
Vẫn ngửa mặt nhìn
trời cao biển rộng
Biển trùng trùng
còn sóng vỗ mang mang
Ô hay! Bầu trời vẫn
còn dày mây trắng
Loài hải âu soải
cánh vẫn thênh thang
Ngâm tiếng chửi thề
trong ruợu sắp rã tan
Ta mong đợi ngày
tao phùng bên bạn
Nầy Võ Thạnh Văn
uống liền trăm ly cạn
Mặc kệ cuộc đời đầm
gió đầm mưa…
Lâm Anh
Cát Tiên, Lâm Đồng, Việt Nam
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét