ME THO
ME
THO
chu
vương miện
có
vị mê rượu
có
vị mê trà
có
vị mê sòng bạc
có
vị mê đàn bà ghệ
cô
đầu con hát
có
vị mê đàn ca
có
vị không có điều kiện đành mê thơ
những
thứ trên đều tốn ngân lưọng
thơ
thì không ?
với
vài tờ giấy bút
tha
hồ mà tả nỗi lòng
có
nỗi ngắn gọn
có
nỡi lòng thòng
-
dưới
đường lá vàng
mầm
non đang nhô lên mặt đất
những
đồng hoang tàn tật
giờ
cỏ lên xanh
những
vùng đất điêu tàn
mầu
mạ xanh đã trổ
quê
hương mình muôn thủa
1
mầu xanh
-
chả
biết sóng làm gì ?
suốt
ngày đêm chồm lên bãi biển
tội
nghiệp vỏ ốc tù và lăn long lóc
dăm
con tôm nhện mượn hồn
nhô
ra thụt vào
ta
ở không nhìn trời
choàng
thêm chiếc áo
dăm
con nghêu hến
nằm
phơi mình trắng hếu
sóng
vẫn chồm lên
giống
hồi chuông đều đặn
-
con
vọ mèo già
thiếu
ăn quên mất con của mình
con
cú mèo con
tham
ăn quên mất bố của mình
2
bố con cú đậu trên cành đề
cạnh
miếu đổ
con
vọ già kêu không rõ tiếng
còn
cú con tập kêu cú cú
sông
cùng cành nhưng mạnh ai nấy ăn
cú
con bay di kiếm mồi
con
vọ già đói quá bay không nổi
rớt
trên mái miếu chết từ chập tối
con
cú con chôm được con gà con
đậu
và nhai rất vội
chu
vương miện
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét