Thứ Tư, 6 tháng 4, 2016

Ảnh Tác Giả

        








     


Kính tặng.

Các Thi, văn hữu và Quí Đọc giả

Tập thơ bốn câu tựa đề

« Trái tim biết nói «

Phần 6



Thủy Điền



















         112-Cái gì cũng có trước có sau

           Người quê hờn mấy cũng hòa
           Dân thành một chút là ra trước tòa
           Cái gì cũng phải đắn đo
           Thị thành đừng vội quên lờ đồng quê.


    113-Không gian một thoáng


Nhìn qua cửa . Tàu đang lướt gió
Cánh đồng vàng lộ dưới chân mây
Giữa không gian, giữa trời nắng tỏ
Hương sắc đồng phảng phất đâu đây.


          114-Mưa ơi !


Mưa rơi, mưa mãi, khắp, đường quê
Lạnh cả hồn ta, lạnh tái tê
Cô đơn chiếc bóng, chiều thu vắng
Xác lá vàng bay phủ lối về.








 












    115-Tịch liêu


Đồng trống, chiều hoang vắng bóng người
Đường quê êm ả lặng im hơi
Hoang vắng không trung trời tĩnh mịch
Gió ngàn ngừng thổi, lá thôi rơi.

 

         116-Chẳng đâu đâu


Cái thu, cái lạnh, cái buồn tênh
Chồi lá cheo leo, vách hở phênh
Cơm chiều thổi mãi ba lần lửa
Cái nồi, cái nấp, vẫn chênh vênh.


           117- Nhớ quê


Khung cửa mở, gió chiều lành lạnh
Bên hiên nhà có kẻ nhìn xa
Khói thuốc lam, ngun ngút hương hoa
Lòng cô quạnh nhớ về quê cũ.




















 118-Hồn nước


Nắng Vũng tàu, làn da em thắm mặn
 Mắt trong xanh, lóng lánh, gợn sóng vàng
 Nụ cười hiền, in đọng bóng Đại dương
Ngân tóc xõa, trải dài theo sóng nước.


    119-Diệu kỳ một loài hoa


Tôi yêu một loài hoa
Thật diệu kỳ, khó tả
Thân hoa gầy, nhỏ lá
Mang hương sắc đậm đà.


           120-Tiềm tàng


Ai hiểu cho ai, cứ thẩn thờ
Trăm năm thao thức nỗi mộng mơ
Dẫu biết cuộc tình nhiều ngang trái
Mà vẫn miên man, mãi đợi chờ.




















121-Chóa mắt


Hè về, nắng hạ chiếu soi
Bao cô gái trẻ choi choi lượn vòng
Nửa khoe, nửa kín ngực hồng
Khiến bao khách lạ, mắt thòng đỏ hoe.

 

    122-Cô quạnh


Cô quạnh căn phòng, loang bóng đêm
Đỏng đưa, phơ phất chiếc thân mềm
Lang quân mê mãi xa vạn dặm
Rèm cài, cửa đóng tiếng lặng im.


    123-Mai hậu


Nhờ có thế, nên giờ mới thế
Triệu triệu người đang sống phủ phê
Hưởng no ấm, an lành, hạnh phúc
Vạn mắt nhìn chắc hẳn không chê.















 




124-Nhiều lắm


Ngồi đợi, ngồi trông mấy quả Sung
Quả nào rơi xuống, bỏ vào thùng
Chẳng biết mang phân ra vun bón
Sung nào có rụng nữa mà trông ?



    125-Trống lòng


Than trách chi trên cõi đời nầy
Ví dù,  như những áng mây bay

Như giông tố, gió, mưa, bão, lũ

Chợt đến rồi đi chẳng hận thù.



          126- Nhắn gió, mây


Tính mây, tính gió hoá ra bần
Có đây, có đó mới là cân
Muốn mong hưởng trọn đôi, ba lượng
Cũng phải dâng ra một ít phân.












 









    127-Thảm sầu


           Tuyết băng, giăng, phủ, trời u lạnh
Thân xác nằm phơi giữa bụi trần
Đàng sói phui phanh trăm, ngàn mảnh
Máu, xương, da, thịt rã tan tành.



         128-Chạy loạn

Bơm đạn nổ trên đầu
Cha thất lạc chốn nao
Mẹ bồng con đầy máu
Biết chạy về nơi đâu?.


           129-Đèn đường


Nếu có cánh, bay vù nơi khác
Mọc thêm chân, vọt mất cho rồi
Ở đây chi? Toàn thấy lôi thôi
Rêu phong phủ màng đêm u tối.









 









    130-Thời mở cửa


Mười năm u ẩn  màng đêm tối
Hé nhẹ rèm thưa ngắm ánh trời
Nhéo mắt, nheo mài, mi khép kín
Vô tình giọt nắng chói trong tôi.

 

        131-Phiền cái dáng


Nhìn bà tôi ngỡ. Ngỡ, là ông

 Dáng kệt, tay thô, nổi máu rồng
 Không ví, không hài chân guốc mộc
           Núi, đồi, thung lũng cũng lại không.

                                                                

         132-Hoa thắm lòng người


Thắm đỏ một loài hoa
Ngây ngất thắm lòng ta
Hoa ơi, sao thắm thế
Thắm hồn ta tái tê.

            Thủy Điền
            E.Mail. tran.vanmau@yahoo.de
            Thuy-Dien-Thivanviet.Jimdo.com
            Ngày 06, tháng 4, năm 2016



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét