Trăng ngày, Trăng đêm
( Hay Mặt trời xuyên qua cửa sổ)
thơ THỦY ĐIỀN
Trưa nắng hạ xuyên qua khung cửa
Trên trần nhà con Nhện vây trăng
Chú Thằn lằn nằm góc cằn nhằn
Nầy ! Nhện hỡi . Sao ? Chia từng mảnh
Trăng tròn vo, sáng trưng, lóng lánh
Đẹp vô cùng, dội khắp phòng the
Thế mà đành giăng phủ, lưới che
Giữa trưa nắng, ngỡ « Ba mươi « tối
Trưa nắng hạ, nhìn trăng khắp lối
Chuyển theo giờ, di động từng phân
Trăng về đêm, trăng đứng chần ngần
Trăng xuyên cửa dần dà biến mất
Là báo hiệu Mặt trời sắp khuất
Nồi cơm chiều bốc khói, dậy thơm
Gà gọi đêm, đèn mờ cuối xóm
Phía xa xa, trăng sáng treo tòn… !
Thủy Điền
Ngày 26, tháng 5, năm 2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét