TAU VI
THUONG SACH
TẨU VI THƯỢNG
SÁCH
Tam Quốc Chí
ngoại truyện
Trong pho
binh pháp "Tam Thập Lục Kế " được phác thảo vào thời Nam Bắc triều cỡ
thế kỷ thứ sáu sau Công Nguyên , sách này thuộc vào loại Vô Danh Thị , ghi lại
những mưu kế của nhiều nhà , từ thời nhà Tây Châu , qua nhà Tần nhà Hán nhà Tam
Quốc , nhà Tấn , chỉ ghi lại rất là giản đơn [ đơn giản ]những mưu kế xuất hiện
trong giai đoạn nào đó thành công hay thất bại , ghi chép chung chung và có nhận
xét chút chút ,Không Thành Kế thuộc vào loại kế thứ 32 ,
Liên Hoàn Kế là kế thứ
35, và sau chót cùng là Kế " Tẩu Vi
Thượng Sách " còn một tên khác là " Dĩ Đào Vi Thượng " là Kế thứ
ba Mươi Sáu noì nôm na là Kế Sách " Rút Lui " Rút Lui có trật tự hoặc
DI Tản Chiên Thuật .
Thực ra đã
được gọi là Kế Sách Chiến Thuật Chiến Lược Quân Sự thì Kế Sách nào cũng hay và
tuyệt vời ngang ngửa với nhau ? chỉ cần áp dụng cho phù hợp với hoàn cảnh địa
lý và chiến trường là Tốt thôi ? nhưng đã gọi là Thượng Sách chắc là có uẩn
khúc li kỳ chi đây , Đạo làm tướng của Chung Quốc qua sách vở và truyện Tàu ghi
chép lại thì chỉ có 5 điều duy nhất :
1/Gặp địch
là đánh [ Công]
2/Đánh không
được thì Thủ [ Giữ Thành ]
3/Thủ không
nổi thì Tẩu [ Rút Lui - Chạy ]
4/Tẩu không
nổi thì Tử [ Chết ]
5/Tử không
được thì Đầu Hàng [ dơ tay và mở cửa ải ]
Rút lui chạy
là khó nhất , phần phải phân bổ quân trấn đóng những nơi hiểm yếu , đoàn quân
rut lui phải hoàn toàn trật tự , trước yểm trợ cho sau , và sau yểm trợ lại cho
trước , giữ trật tự và an toàn cho đến khi làm xong nhiệm vụ , nếu không biết
điều động phối hợp có khi cuộc rút lui bị quân địch đánh cho tơi bời hoa lá tan
tành xí quách hết.
*
Lưu Huyền Đức
hỏi :
- Ai dám đi
đánh Tào Chương ?
Lưu Phong
hăng hái nói :
- Xin phụ
thân cho con đi .
Mạnh Đạt
cũng tiến ra xin đi , Huyền Đức nói :
- Cho cả hai
cùng đi xem ai lập được công !
Bèn cho mỗi
tướng năm ngàn quân , Lưu Phong đi trước Mạnh Đạt đi sau , Bên kia Tào Chương
đi đầu , gặp Lưu Phong bèn xông tói giao chiến . Đánh nhau mới ba hiệp , Phong
đã thua to bỏ chạy về . Mạnh Đạt thúc quân tiến lên , đang toan giao phong với
Tào Phương , bỗng thấy quân Tào nhốn nháo hỗn loạn ! Thì ra Mã Siêu với Ngô Lan chia
binh hai đường đành tới bất thần . Quân Tào sợ hãi không còn bụng nào chiến đấu
. Mạnh Đạt thừa thế dồn quân đánh mạnh vào .Lại thêm quân Mã Siêu nghỉ ngơi luyện
tập lâu ngày , bây giờ dư sức dương oai diệu võ , quân Tào không sao chống nổi
, chỉ biết xô nhau chạy trốn . Tào Chương đang xông xáo lo cứu nguy , thì gặp
ngay Ngô Lan hai tướng liền giao phong , đánh chỉ vài hiệp Chương đã đâm Ngô
Lan một kích chết lăn xuống chân ngựa . quân Tào phía sau ào lên, hai bên hỗn
chiến một trận , rồi Tháo thu binh về Tà Cốc đóng trại . Tháo đóng quân đã lâu
ngày mà không biết tính sao . Muốn tiến đánh thì bị Mã Siêu chặn lối , toan rút
ui thì sợ bị quân Thục chê cười , thành ra cứ dùng dằng không quyết . Một buổi
chiều Tháo đang ngồi buồn bực , thì người nhà bếp bưng bát thang gà lên dâng ,
Tháo nhìn thấy trong bát có miếng gân gà [ theo cụ học giả Giản Chi là miếng
nách gà toàn da va mỡ ] bất giác thở dài một tiếng , chạnh nghĩ tới tình thế
gay go lúc ấy mà buồn . Vừa vặn Hạ Hầu Đôn bước vào mật bẩm , xin ban cho khẩu
hiệu đi tuần đêm nay , Tháo buột miệng nói luôn :
-Gân gà !
Gân gà !
Đôn lui ra
bí mật truyền dặn các tướng đêm ấy nếu có gặp nhau , thì lấy hai tiếng Gân gà
làm khẩu hiệu mật . Quan Hành quân chủ bạ Dương Tu thấy Tháo truyền hai tiếng
" Gân Gà " liền sai quân sĩ thu xếp hành trang, chuẩn bị ra vế . có
người tới báo Hạ Hầu Đôn. Đôn giật mình vội mời Dương Tu tới dinh mình hỏi :
-Sao ông lại
sửa soạn rút về ?
Tu nói :
- Cứ suy hai
tiếng hiệu lệnh Gân Gà đủ biết Ngụy Vương sắp rút về bất thần đấy . Vì cái gân
gà không có thịt , dai lắm ăn không có vị gì bỏ đi thì tiếc . Nay quân ta tiến
lên không thắng nổi , lùi thì sợ người cười, ở đây mãi cũng vô ích , chi bằng
rút về cho xong . Ngày mai thế nào Ngụy Vương cũng hạ lệnh ban sư , nên tôi cho
thu xếp hành trang gọn ghẽ để lúc lâm hành khỏi lục đục vội vàng .
Hạ Hầu Đôn
khen :
-Ông thật đã
hiểu thấu gan ruột Ngụy Vương !
Rồi Đôn cũng
cho quân sửa soạn hành trang trước . Thế là khắp các bộ tướng sĩ trong doanh trại
, ai nấy đều chuẩn bị để vế . Đêm ấy Tháo bồn chồn rối loạn trong lòng , không
sao ngủ được , Tháo cầm búa sắc , lén đi tuần hành quanh các trại . Khi đến trại
Hạ Hầu Đôn , thấy quân sĩ đua nhau sửa soạn hành trang như sắp rút về tới nơi .
Tháo giật nẩy mình , vội về trướng , cho triệu Đôn đến hỏi duyên cớ Đôn bẩm :
- Chủ Bạ
Dương Đức Tổ biêt trước ý đại vương muốn
rút về , nên bảo cho mọi người biết để chuẩn bị sẵn .
Tháo gọi
ngay DươngTu vào hỏi , Tu đem ý nghĩa cái Gân Gà ra giải đáp . Tháo đùng đùng nổi
giận , đập án mắng rằng:
-Sao ngươi
dám vẽ chuyện , làm rối lòng quân ?
Lập tức thét
đao phủ thủ lội Tu ra chém , rồi truyền đem thủ cấp treo ngoài viên môn làm lệnh
!
[ Tam Quốc
Chí từ trang 1334- 1335- đến trang 1336
dịch giả Tử Vi Lang]
*
Sau đó thì
Tháo ra lệnh cho rút quân " đúng với Kế thứ ba mươi sáu Tẩu Vi Thượng Sách
, chuyện ân oan giang hồ giữa Tào Tháo và Dương Tu có từ hồi nhà Tây Hán , hồi đó kiếp trước của Dương Tu là Tiêu Hà
tướng quốc ,vốn là bạn thân thiết của Tam Tề Vương Hàn Tín , lúc Hàn Tín bị Hán
Vương bắt bỏ sau xe , rồi giáng xuống Hoài Âm Hầu , sau đó thì Hán Vương đi dẹp
loạn , ở triều đình , Hoàng Hậu Lã Thị cho mời Hoài Âm Hầu vào bàn chuyện quốc
sự , vừa vào tới gần tháp chuông , Hoàng
Hậu cũng ở đó mà quan tướng quốc cũng ở đó , Hoàng Hậu Lữ Thị dơ tay làm ám hiệu
, quân đao phủ võ sĩ đâm ngay cho Hoài Âm Hầu một kiếm chết tốt , kiếp này thì
Tiêu Hà đầu thai lại làm chủ bạ Dương Tu , mà Tào Tháo lại là Hàn Tín kiếp trước
, Hàn Tín giận cái thằng bạn xó lá bất nhân , bị hạ xuống tước Hầu từ tước
Vương , ở ngay đó mà Tiêu Hà không nói
can dùm cho một câu nào ? đến lúc bị lừa vào để họp chuyên cơ mật thì Tiêu Hà cũng
có mặt ngay nơi đó ,cũng không có lời can gián nào ? thôi thì kiếp này đành cho
ông bạn cố tri xơi một đao chém đầu , chấm dứt cái thằng bạn Bất Nghĩa .

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét