Thứ Sáu, 26 tháng 5, 2017

So sánh Tào Phi với Tào Tháo, Tào Thực,
 học giả này viết tiếp:


- “Tào Phi và Tào Thực, là hai anh em ruột mà tính tình và đời sống trái nhau hẳn. Tào Phi làm vua chỉ cho văn chương mới là sự nghiệp lớn, đáng lưu truyền lại thiên thu; còn phú quý, công danh hễ chết là hết. Tào Thực, ngược lại, cho văn chương là nghề mọn mà sự lập công mới đáng trọng. Kết lại, ba cha con là Tào Tháo, Tào Phi, Tào Thực, làm lĩnh tụ trên thi đàn Kiến An. Tháo có giọng trầm hùng. Phi thì sầu, nhã. Thực, đa tài hơn cả; thơ vừa diễm lệ, vừa lâm ly và cao kỳ. Đến năm 232, Tào Phi và Tào Thực đều đã chết hết, văn đàn rực rỡ thời Kiến An cũng rã tan theo.”


Năm 226, Tào Phi qua đời. Ông ở ngôi 6 năm, hưởng dương 39 tuổi. Ông được tôn là Ngụy Thế Tổ Văn Hoàng Đế, thường gọi là Ngụy Văn Đế. Trong thời gian ở ngôi, ông chỉ dùng một niên hiệu là Hoàng Sơ.

Thế nhưng Tào Phi xử sự với người chết một cách dã man, cho nên triều đại họ Tào không truyền lâu được lâu dài. Đúng là Thiên Chúa, Trời, Phật rất công minh.

Đối với một xác chết mà Đấng Siêu Nhiên còn xét đoán công bình như vậy thì những kẻ đối với người sống, chỉ vì lợi ích cá nhân phe nhóm mà hành xử bằng tâm địa ác độc thì làm sao tránh khỏi lưới Trời?

Năm 222, sau khi Tào Phi tiếm ngôi Nhà Hán, Quách thị được lập làm hoàng hậu. Vì Quách hậu không có con nên Tào Tuấn (Tào Duệ) con Chân Mật vẫn làm thái tử.

Năm 226, Tào Phi chết, Tào Tuấn lên ngôi, tức là Ngụy Minh đế. Quách thị tuy không có con nhưng là hoàng hậu của Tào Phi nên trở thành hoàng thái hậu.

Năm 235, Ngụy Minh Đế Tào Tuấn được thúc phụ là Tào Thực kể về cái chết thảm của Chân Mật. Nghe xong, Tào Duệ vô cùng tức giận, bèn  tra hỏi Quách thái hậu.

Quách thị tức giận nói: “Tiên đế (Tào Phi) ban cho bà ta tội chết liên can gì tới ta? Huống hồ người là con của tiên đế lẽ nào lại truy tội người cha đã chết của mình, rồi vì người mẹ chết mà ép chết người mẹ sau?”

Tào Duệ (Tào Tuấn) nghe thấy càng thêm tức giận. Từ đó ra lệnh cắt giảm chi phí ăn uống, cắt giảm người hầu hạ, khiến Quách thị tức giận vô cùng nhưng không nói được gì, lâu dần tích thành bệnh mà chết.

Cái chết của Quách hoàng hậu là cái chết đáng đời! Chẳng ai thương xót! Cái luật nhân quả của Nhà Phật, “gieo nhân nào thì gặt trái ấy” chẳng sai!

Ngụy Minh Đế Tào Duệ nhớ tới mẹ đẻ, bèn truy tôn Chân Mật làm Văn Chiêu Hoàng Hậu.

***

Luận về con người, Vương Phù (Trung Quốc) nói:

- “Cái quý nhất trong Trời Đất chính là con người.” Vì thế, kẻ nào gây chiến tranh, tiêu diệt con người, kẻ ấy có tội chẳng những với nhân loại mà cả với Trời Đất. Kẻ nào chấm dứt thảm họa chiến tranh, đem hòa bình, ấm no, hạnh phúc đến cho dân là có công với Trời Đất.”

Như vậy, cho ta thấy sinh mạng con người quý không gì có thể sánh bằng. Những kẻ đương thời có quyền lực trong tay hà hiếp, đánh đập con người nên suy nghĩ lại hành vi tàn bạo của họ.

Người viết bài nầy, có người bạn chí thân, trước tháng 30-4-75, ông ta ở ngành Cảnh Sát Đặc Biệt, chuyên về điều tra. Có lần ông ta tự hào khoe với tôi, “Tao đánh tụi nó riết rồi cánh tay phải của tao lớn hơn cánh tay trái.”

Khi ấy, tôi cố kềm lòng để không phải rùng mình, rồi nói, “Tại sao mầy phải đánh người ta?”

Ông ấy đáp, “Đ. Mẹ biết rõ hết rồi mà hỏi nó không nhận. Tức không?”

Tôi cười, nói như đùa, “Như vậy, thì mầy đã “không có đánh cho có, có đánh cho chừa”. Đúng không? Người ta có lỗi, có tội là với chế độ, với chánh quyền mắc mớ gì tới mầy mà mầy đánh đập người ta để chính mầy nhận cái ác. Mầy ngu vậy!”

Mặt nó đanh lại:

- “Đ. Mẹ! Tức thấy mẹ mà không đánh sao được mậy?”

Nó vượt biên sang Mỹ từ năm bảy lăm.

Năm 2013 hay 2014 gì đó, tôi đi dự Đại Hội Thi Ca Quốc Tế, tổ chức ở bang “Z”, Hoa Kỳ, nó là khách mời của Ban Tổ Chức, tình cờ gặp nhau. Nó khoe nhờ qua trước nó làm ăn khá lắm! Nhưng, nó không kể vì sao cánh tay phải của nó bị liệt. Tôi không hỏi, nhưng tôi nhớ lại câu nó khoe, “Tao đánh tụi nó riết rồi cánh tay phải của tao lớn hơn cánh tay trái.” Mà không khỏi giựt mình.

Tôi thầm cám ơn Cha Má chúng tôi đã dạy dỗ anh em chúng tôi, một bầy mười mấy đứa, mà không đứa nào coi sinh mạng con người như cây cỏ. Và nhờ phúc đức của hai đấng sanh thành nên dù trong cảnh khốn cùng nhất, chúng tôi vẫn được no lòng, không bị đói khát. Cá nhân tôi, chưa biết buông một tiếng chửi thề! Cả đời không hút thuốc, rượu chè, bài bạc… Vui nào hơn?

Khổng Tử nói, có vài câu sai! Nhiều câu đúng! Nhưng tôi nghĩ, câu sau đây là đúng nhất: “Hành thiện chi nhân như xuân viên chi thảo. Hành ác chi nhân như ma đao chi thạch.”

Tôi nghĩ các bạn trẻ, nhất là quý bạn có chút quyền hành trong tay, nên học thuộc câu trên để tự răn mình, hầu có cuộc sống tốt đẹp hơn! Nếu các bạn không làm theo lời khuyên chân thành của tôi - một cụ già 78 tuổi, khi quý bạn nhiều thêm hai, ba mươi năm tuổi nữa, lúc ấy chẳng may nằm trên giường bệnh, lúc đó, quý bạn có thống hối thì không còn kịp.

Ngoài ra, khi các bạn muốn trút sự tức bực, căm giận của mình lên thể xác người khác, xin các bạn nên nhớ đến các con của bạn. Tôi nghĩ, chắc chắn không bao giờ quý bạn muốn dùi dập tương lai con cái của quý bạn bằng hành vi tàn độc của chính bản thân mình.

Lúc đương thời, khi có quyền, có tiền tất cả mọi thứ quý bạn đều có thể mua được. Duy nhất chỉ có một thứ dù là bậc đế vương cũng không thể mua. Đó chính là ĐẠO ĐỨC.

Muốn tích tụ Đạo Đức lại cho con cháu, quý bạn phải tích lũy nó lâu ngày chầy tháng; chẳng phải bạn đem thật nhiều tiền của tống vào đền chùa, cửa thánh mà có được. Thiên Chúa, Trời, Phật không biết ăn hối lộ đâu!

Gần tám chục tuổi đời, từng đi đây, đi đó, gặp gỡ nhiều người, nghe kể nhiều chuyện,… Rồi cũng như mọi người, tôi sẽ đến đích cuối của cuộc đời, chẳng bao lâu nữa, tôi sẽ ra nghĩa địa. Tôi tự nghĩ những hiểu biết, những kinh nghiệm trong cuộc sống của đời mình, nên chia sẻ với tha nhân – nhất là với quý bạn trẻ! Và tôi xem đó là trách nhiệm làm người của mình. Rất mong quý bạn cảm thông.

Sau cùng, tôi xin các bạn một điều, “Khi bạn toan giơ tay muốn đánh đập người nào, xin quý bạn hãy nhớ lại lời khuyên của tôi và nhớ đến con cái của quý bạn. Tuyệt đối xin quý bạn đừng bao giờ có hành vi độc ác như Tào Phi đối với cái xác chết của Chân Mật, vợ y”.

Mong thay!

Atlanta, Mar. 15, 2017
Thái Quốc Mưu

Địa chỉ:
6395 Glenbrook Dr.
Tucker, GA 30084


Tham khảo có trích đoạn:
- Đại cương Văn học sử Trung Quốc của Học giả Nguyễn Hiến Lê
- Văn Học sử Trung Quốc của Dịch Quân Tả
- Tam Quốc Chỉ của Trần Thọ
- Tam Quốc Diễn Nghĩa của La Quán Trung
- Kể Chuyện Tam Quốc của Lê Đông Phương

- Bách Khoa Toàn Thư

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét