DI CUONG
DĨ CUỒNG
Vĩ Văn của
Chu Vương Miện
-
Họ hàng nhà
này gồm có Vĩ Cuồng , Vỹ Cuồng và Dĩ Cuồng, chúng tôi đề cập từ từ từng dạng loại
, không ai nói chung chung mà lại kèm theo một chủ từ đi đằng trước là Bệnh . Bệnh
Vĩ Cuồng ,mà đã là bệnh hay con Bệnh thì xin bà con cô bác rộng lòng tha thứ ,
y như Con Nghiện , Con Bạc vậy ? xin vào đề ngay kẻo mất thì giờ .
Dĩ Cuồng:
Là người có
bệnh Cuồng sẵn trong người , nhưng không phát tác ra ngoài , phải chờ có cơ hội
" hay cơ duyên " hay bất đắc dĩ mới lộ ra nguyên hình , ví dụ :
"
1- trong một
đơn vị Quân đội ,có nhiều binh sĩ bị bắt đi quân dịch trước năm 1963 có một số
là nhà giáo , là công chức chính nghạch chỉ số 250 -270 , lương sai biệt cao
hơn Hạ Sĩ Quan " Trung sĩ" vào
lính thì chỉ là binh nhì , công việc rất là khiêm nhường , lính gác ngày , đầu
bếp hay làm cỏ vê " tạp dịch linh tinh như quét nhà , quét lau rửa cầu tiêu , quét kho....Ông
Thượng sĩ thấy một anh Binh Bét quét sân trại lôi thôi quá , ông không vừa ý ,
kêu anh ta lại gần rồi hỏi :
- Vậy anh hồi
làm công chức , ngữ như anh thì làm được cái gì ?
Anh Binh Bét
trả lời :" Dạ làm thư ký soạn văn thư , công văn ?
- Vậy ai là
người quét nhà ? nấu nước ?
- Dạ có mấy
ông thượng sĩ già không có bằng cấp giải ngũ quét nhà và nấu nước ạ ?
2- Một anh
deux eme`cánh cạch sau giờ làm việc là nhậu , không nhiều chừng 1 xị là đủ , vị
Đại Úy đại đội trưởng
đi ngang thấy
vậy khuyên " anh đẹp trai làm việc siêng năng , bỏ rượu đi mai mốt tôi chạy
cho Binh Nhất , rồi hạ sĩ , 20 năm sau thăng Thượng sĩ ?
trả lời
:" thưa Đại Úy , binh nghiệp mà thăng như thế Lâu quá ? em chơi 1 xị là
làm tới Thống Chế cơ ?
3- Nhà Thơ
Nguyễn Đạt.
Tôi quên cả
hai anh em , người anh là nhà biên khảo giáo sư Nguyễn Nhật Duật , người em là
thi sĩ Nguyễn Đạt , Đạt đi Thủ Đức nhưng rớt ra binh nhì , tòng sự ở Cục Tâm Lý
Chiến , năm 68 thì được đặc trách thực hiện một tuyển tập thi ca " Những
Người Cầm Súng Làm Thơ "
Anh có đến
tìm tôi " mời góp bài " và anh nói với tôi :" bút hiệu của bạn
CVM làm tôi nhớ tới người Bác hiền lành nơi quê nhà . và anh mời tôi tối nay tới
nhà anh ngủ lại để tâm sự , tôi bằng
lòng . chiều đó chúng tôi mua 2 đọan bánh mì rồi dong ruổi xe đạp về nhà anh đi
dọc theo đường Lê Đại Hành qua Trường Đua Phú Thọ rẽ trái chừng 500 thước là tới
nhà anh , anh dẫn leo lên gác trải giấy báo ra sàn nhà , ngồi ngoạm bánh
mì , uống nước lạnh rồi nằm chờ trăng
lên , anh ngâm thơ cho tôi nghe
thơ của anh
: " 1 bàn tay vỗ về , 1 bàn tay lau nước mắt ,
ngoài kia
đau đớn thổi như rừng ?"
tôi chưa có
ý kiến ý cò gì , thì anh nói :" mấy câu thơ này của tôi , đẩy mặt trời
sáng mai chạy nhanh hơn 1 giờ ?
tôi dựt mình
ngồi nhỏm dậy :" tôi làm công chức mà ngày mai phải dậy sớm 1 giờ , vậy bạn
có cách nào làm cho thời gian thụt lại như cũ hay không ?
Có , thơ làm
cho Mặt Trời chạy nhanh , thì thơ cũng có thể làm cho mặt Trời chạy lui được ?
tôi vội vã hỏi
:" vậy thì đọc thơ của ai bây giờ ?
Anh trả lời
: "Bạn coi thơ thiên hạ , có thơ thằng cha nào vượt qua thơ tôi thì bạn đọc
.
tôi bèn đọc
: " thơ Nguyễn Đức Sơn :
- tôi dòm đời
khi tuổi sắp 20
dòm tới dòm
lui cũng chỉ ngậm ngùi
những người
đi trước sầu mang nặng
những người
đi sau sầu không nguôi ?
anh vỗ tay
nói : " thơ hay quá , nhưng nó kéo thụt lui thời gian tới 2 giờ lận , anh
phải đọc 1 vài câu thơ nào nữa , cho thời
gian tiến thêm lên 1 giờ thì thời gian mới được như cũ ?
tôi bèn đọc
thơ Hạc Thành Hoa :
- 5 ngón
chân phía trước
o ngón nào
phía sau ?
sao có người
xuôi ngược
suốt 1 đời
lao đao. ?
thế là 2 người
cùng nằm xuống ngủ ,
không ngủ được
, phía trên thì máy bay Muỗi và phía dưới thì Tàu lặn Kiến và Rệp
*
VĨ CUỒNG
1- cũng cuồng
, nhưng chỉ có 1 bộ phận nhỏ là cái Đuôi hoang tưởng còn cái Đầu thì cũng ở dạng
bình thừơng, trường hợp cụ Tản Đà nằm trong cái dạng này , cụ thường mặc áo bà
bà , mang guốc mộc hoặc mang dép , tóc húi cao cụ đi chân cao chân thấp , mặt
lúc nào cũng hồng hào vì men rượu, cụ hay đứng ở đầu đường nhìn thiên hạ qua lại
để tìm ý thơ , có người mến mộ thơ cuả cu , gặp cụ đang thư giãn , bèn đến trước
mặt chắp tay vái cụ 1 vái rồi thưa "
-Lậy thi sĩ ạ !
-Lậy thi sĩ ạ !
Nghe xong hai
chữ thi sĩ ,cụ bèn quay mặt đi có vẻ giận ?
Người chào cụ
bèn vòng qua phía cụ Bẩm :
- " Lậy
thi đồng ạ ?
Cu khoan
khoái cười :" có vậy chứ ? người có chữ nghĩa như nhà bác thì phải hiểu chứ
? 1 hào bằng 10 xu [ cắc]
nhưng không
ai bao giờ kêu là thi 10 xu cả mà kêu là thi hào. 10 hào là 1 đồng , nhưng
không ai kêu thi 10 hào hay thi 10 đồng cả , mà kêu là đại thi hào ? chỗ quen
biết tôi dậy cho bác ?
2- Trong Nhà
Thương Tâm Thần.
ở giữa nhà
Thương Điên Biên Hòa , cách cây đề nhiều tuổi người ta cho đào một cái hồ tắm ,
còn đang đào dang dở chưa đâu vào đâu , thì có một anh vĩ cuồng nhẩy xuống và
kêu cấp cứu s.o.s , một ông sĩ quan bệnh tâm thần ra lệnh :" anh trung sĩ
! nhẩy xuống cứu đồng đội ?"
Anh Trung Sĩ
đứng trên bờ trả lời tỉnh bơ :"
-Ông là sĩ
quan bộ binh , ông không có quyền ra lệnh cho tôi ?
và chỗ bên
cây đề sinh hoạt nghe chừng rộn rã hơn , đa số các anh Vĩ Cuồng , trong đầu mỗi
anh tự nghĩ minh là một loại , trái xoài xanh , trái xoài chín , con khỉ con vượn
con sóc
.....các anh đánh đu qua lai , mấy anh đứng dưới la lên rồi chỉ :" trái
xoài này chín rồi ? thì anh tự nghĩ mình là trái xoài chín tự động rụng xuống vỡ
đầu chết tốt , chỉ qua Anh khác thì còn xanh , hoặc là khỉ vượn .
BẮN BÁC SĨ
-phái đoàn
đi thăm những kẻ vĩ Cuồng, đang đi dưới sân thì trên lầu 4 , một anh Vĩ Cuồng
dơ chim đái xuống , Bác sĩ viện trưởng dơ tay chỉ 1 cái về phía anh ta ,anh ta
ngừng đái ngay lập tức , hôm sau anh ta được gọi ra Hội Đồng xét duyệt để cho về
.
Bác sĩ hỏi
:"
-Hôm qua anh
đang đái , tôi chỉ tay anh ngưng ngay ? vậy anh tỉnh táo rồi phải không ? nếu vậy
thì tôi sẽ cho anh về đoàn tụ với gia đình .
- Thực ra là
tôi sợ Bác Sĩ cầm sợi dây nước đái của tôi mà kéo. ngã từ lâu 4 xuống mà chết ?
kết quả là lại
ở lại thêm 3 năm nữa , lần ra hội đồng kỳ này
, mở đầu Bác sĩ hỏi :"
- Kỳ này được
về , anh tính làm gì ?
-Dạ mua 1
cái xe taxi, gỡ ra 1 caí bánh xe , gỡ cái ruột xe bằng cao su ra cắt lấy 2 sơi
dây cao su làm ná Thung bắn bác sĩ ?
-Rồi lai ra
hội đòng tái khám ,kỳ này bác si hỏi :
chúng ta có
duyên ở với nhau cũng trên 10 năm, bây kỳ này anh được về nhà , thì có dự tính
chi không ?
-" dạ
em lấy vợ !
- Tuyêt quá
, đạt yêu cầu quá ? rồi sao ?
- " đêm
đầu tiên , em cởi quần và slip của vợ em ra , em lấy kéo cắt ở nép quần ra 2 sợi
dây thung ,, rồi làm ná thung bắn bác sĩ ?
*
VỸ CUỒNG
-
1 THÀNH CÁT 4 HÃN
người này
không thể liệt vào loại Vỹ Cuòng thông thường được mà là loại Vĩ Nhân thứ thiệt
, ngồi trên núi đất mà nghĩ tới chuyện thống nhất hàng 100 bộ lạc người Mông Cổ
+ Mông đít lại với nhau , bao nhiêu là
máu đổ đầu rơi ? thiên hạ nhà Mông dưới tay bộ lạc Bột Nhĩ Chỉ Cân , họ Đạt Mộc
Nhĩ "Thiếp Mộc Nhĩ " lãnh đạo , Nam hạ chiếm toàn bộ nhà Đại Tống,
rôi đô hộ Ấn Độ , chiếm luôn 3 Tư
một phần
Đông Âu và Nga laTư và một phần Bắc Âu , thật là hoành và tung tráng , nhưng
chính sách của người Mông Cổ qua Thành Cát 4 Hãn dã nam tàn bạo khắc nghiệt quá
, không đáng được gọi là Vỹ Nhân [ tức là người có đuôi ]
2- Mao Xê
Tông
năm 1949 Mao
thống nhất Hoa Lục , dân sô lúc đó là 490.000.000 bây giờ là năm 2019 [ 70 năm
sau] dân số tăng 1 tỷ 5 , dân số tăng gấp 3 , trong đời Mao giết chết cả thẩy
dân Hoa Lục chừng 75 triệu người vừa chiến tranh , vừa đói
, vừa Cách Mạng Văn Hóa .dân số tăng gấp 3 [ thì có hy sinh 75 triệu ngừơi
cũng chả ăn thua gì
? vì nâng địa
vị Trung Quốc lên hàng nhất nhì trên thế giới, thoát khỏi cái cảnh " CẤM
NGƯỜI CHINA VÀ CHÓ " trong cái Thơi kỳ Trung Hoa Bị Liệt Cường xâu xé
" .
3 - PON POT
IEG SARI
Đúng là đầu
óc Vỹ Cuồng thứ thiệt , giết chết oan 1 lúc 2 triệu dân Khờ Me, một chính sách
hoang tửơng , chả đưa đất nước Khờ đi tới đâu cả ?
CVM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét